“Có lẽ ngươi trước nay nhìn không ra.” Glory thản nhiên nói: “Nhưng, xin tin tưởng ta, Vương Trọng là mạnh nhất trong chúng ta, vô luận phương diện nào! Chút gió lốc đó nhất định không lấy được mạng hắn, hắn nhất định sẽ mang theo Scarlett trở lại thành phố Lôi Đế, mà chúng ta cần phải làm là ở trong thời gian quy định đến thành phố Lôi Đế, đạt được tư cách thăng cấp.”
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Glory, trên thực tế, ở trong cảm nhận của toàn bộ mọi người chiến đội, Glory mới là cao thủ số một tuyệt đối trong đội, Vương Trọng vài lần bày ra thực lực quả thật cũng từng khiến mọi người lâm vào than thở cùng ngoài ý muốn, nhưng đó đều là thực lực viễn trình, mạnh nhất cũng chỉ là hắn mô phỏng Vương Giả Mạnh Mồm chiêu Thập Tự Luân kia.
Nhưng Glory thế mà nói, Vương Trọng vô luận phương diện nào cũng là mạnh nhất trong chiến đội, hơn nữa tuyệt đối có thể sống sót ở trong gió lốc, đây là tuyệt băng phong bạc!
Thiên tai tự nhiên các chiến sĩ Anh Hồn kỳ thân thể vô cùng mạnh mẽ kia cũng đau đầu, Vương Trọng có thể lợi hại đến đâu?
Nhưng kỳ quái là, Emily lại tỉnh táo lại. Trừ Glory, Emily cũng có một chút cảm giác, dù sao Vương Trọng ở trước mặt bọn họ cũng chưa cố ý giấu diếm, sau khi trải qua đặc huấn Emily có thể có điều phát giác, cộng thêm Glory nói như thế, Emily từ trong phát điên bình tĩnh trở lại, cô tự nhận là trải qua huấn luyện như vậy sẽ không ở lúc xảy ra chuyện khiến cảm xúc cô dao động, hiện tại xem ra, vẫn không đủ, nhưng... như vậy mới là cảm giác còn sống, mới là con người.
“Emily...”
“Tin tưởng Glory đi, tin tưởng Vương Trọng đi, hắn và Scarlett nhất định không có việc gì!”
Mọi người đều khuyên, bị cuốn vào trong tuyệt băng phong bạc còn có thể sống sót, trừ phi là chiến sĩ Anh Hồn kỳ. Thật ra trong lòng mọi người đều đang bi thống ai thán, nhưng lúc này lại phải khuyên, muốn tìm? Căn bản không thể nào tìm, chỉ có thể khiến Emily cũng đưa mạng vô ích, loại thời điểm này, chỉ có thể cầu nguyện cho Vương Trọng, khẩn cầu ông trời mở mắt.
“Nếu, ngươi nói là sai, ta nhất định...” Emily nghiến răng, chung quy vẫn chưa đem ‘hậu quả’ nói ra. Trong lòng cô thật ra cũng rõ, mình đi tìm cũng vô ích, căn bản không biết đi đâu mà tìm, chỉ là trong lòng không qua được ngưỡng cửa đó, ngược lại là lời Glory nói khiến trong lòng cô một lần nữa có hy vọng, thành kính cầu nguyện.
Glory cười, biểu cảm trên mặt hoàn toàn không giống như đang làm lấy lệ: “Tin tưởng ta, ta tuyệt không chỉ là bộ dạng đẹp trai mà thôi.”
Hắn vừa dứt lời, không khí vốn bi thống ai thán của mọi người nhất thời có chút đọng lại.
Glo... Glory, thế mà cũng biết nói giỡn? !
Hyman cũng há hốc mồm, bầu không khí xung quanh vốn nản lòng nháy mắt biến hình, chỗ vừa rồi còn kịch liệt đau thương tựa như cũng cảm giác thoải mái lên.
Bốp bốp!
“Được rồi!” Glory vỗ vỗ tay, đi qua đem Colby nửa mê nửa tỉnh cõng lên: “Tạm thời, do ta đến dẫn đầu đi, mọi người nắm chặt, chúng ta đến thành phố Lôi Đế chờ đám người Vương Trọng học trưởng!”
Lối vào Mê Vụ sơn cốc, tuyệt băng phong bạc khủng bố đã lao ra, thổi quét thiên địa, phá hủy tất cả.
Quantico cũng chưa tiến vào phạm vi phong bạc. Làm thành viên quân đoàn Bắc Xuyên của Ivan Lôi Đế gia tộc, sớm ở ngày hôm qua hắn đã thông qua thời tiết phát hiện phong bạc tiến đến, thời điểm nhìn toàn bộ người của chiến đội Thiên Kinh tiến vào Mê Vụ sơn cốc, hắn liền nhíu mày, nhưng giới hạn bởi quy định, hắn chỉ có thể ở chiến đội từ bỏ thi đấu phát ra tín hiệu cầu cứu, hoặc là ở toàn đội đều lâm vào sống chết trước mắt không thể chống lại mới có thể xuất hiện, hắn không thể nhắc nhở người Thiên Kinh.
Nhưng, hắn quá hiểu biết uy lực của tuyệt băng phong bạc, cho dù làm chiến sĩ Anh Hồn kỳ cũng không cách nào ngăn cản gió lốc tự nhiên khủng bố như vậy, chiến đội Thiên Kinh đã ở trong khe núi đối mặt phong bạc, cảm giác có chút hồi hộp, tuy bọn họ cho tới bây giờ còn chưa phát ra tín hiệu cứu viện.
Thẳng đến lúc nhìn phong bạc mãnh liệt kia thổi quét qua vùng này hướng về phương xa, Quantico mới từ chỗ ẩn thân đi ra, cũng có chút không quyết được.
Chiến đội Thiên Kinh chưa phát ra tín hiệu cứu viện, dựa theo quy tắc, hắn chỉ có thể làm trạm gác ngầm tồn tại, không thể tham gia, thậm chí cũng không thể tới gần trong phạm vi mười dặm, nhưng, nhỡ đâu chiến đội Thiên Kinh hiện tại nhu cầu cấp bách cứu viện thì sao? Rất có thể, phong bạc đem bọn họ trực tiếp diệt toàn quân, thậm chí ngay cả tín hiệu cứu viện cũng không kịp ấn.
Người ta sống, vận khí rất quan trọng, Quantico chỉ có thể báo cáo theo sự thật.
...
Trong một mảng bóng đêm vô tận, ý thức của Scarlett luôn luôn ở trạng thái mơ hồ, trong một đoạn thời gian rất dài, cô đều cảm giác đang trôi giạt, trời đất xoay chuyển, khiến trong tiềm thức cô cực kỳ sợ hãi, nhưng, đôi tay mạnh mẽ kia luôn vờn quanh cô, còn có bờ ngực dày rộng kia truyền ra ấm áp cùng kiên định, chỉ cần còn bờ ngực cùng đôi tay đó, cô cảm giác những sự sợ hãi kia đều rời xa mình.
Không biết qua bao lâu, loại cảm giác trời đất xoay chuyển kia biến mất, giống như bị đập mạnh xuống đất, nhưng kỳ quái là, thân thể lại chưa có đau đớn do bị đập.
Chỉ là, trong đầu luôn choáng váng nặng nề, vô luận cô muốn tỉnh táo lại bao nhiêu, nhưng lại không có cách nào khiến tư duy trở nên hơi rõ ràng hơn chút. Mí mắt vô cùng nặng nề, toàn thân mỗi một chỗ xương cốt đều đau, đầu có đôi khi như muốn nổ tung, thân thể cũng ở vào trong một loại giày vò cực đoan, khi thì nóng tới phát sốt, khi thì lại rét lạnh như rơi vào hố băng, loại cảm giác này quả thực là cực kỳ khó chịu.
Làm một tân nhân loại, cô từ nhỏ đến lớn chưa từng sinh bệnh, chỉ là nghe rất nhiều người từng nói ‘phàm nhân’ khổ sở, trong đầu cô ngẫu nhiên có thể hiện lên một cái ý niệm, cảm thấy mình hình như là bị cảm? Không không không, cái này khẳng định so với cảm mạo nghiêm trọng hơn nhiều.
Mà càng làm cô sợ hãi là, đôi tay kia ở trong cảm giác luôn ôm cô tựa như có dấu hiệu rút ra.
Rét lạnh, đau đớn, sợ hãi đều đang tập kích cô, tuy toàn bộ ý thức đều ở trong hôn mê, nhưng cô vẫn theo bản năng ôm chặt bờ ngực kia, không chịu để đôi tay kia rút ra.
Một lực lượng cổ quái từ bên ngoài chui vào thân thể của mình, hình như là hồn lực, như nhẹ nhàng mát xa, vuốt ve nội thể bị thương của cô, cùng lúc đó, một loại ấm áp khác thường bắt đầu truyền lại, trong bóng đêm giống như lóe ra ánh lửa, liên tục không tắt, thay cô xua tan giá lạnh.
Cảm giác mơ mơ hồ hồ dần dần cảm thấy an bình, sự sợ hãi trong lòng cũng dần dần bình tĩnh, Scarlett rốt cuộc ngủ say.
Chờ thời điểm cô thật sự tỉnh táo lại, phát hiện mình đang ôm chặt một cái thân thể tràn ngập khí tức nam tính, Scarlett đầu tiên là hơi ngẩn người, lập tức chợt nghe thấy một chút tiếng ngáy mỏng manh.
Là Vương Trọng?
Tay phải hắn đang đặt lên trên trán Scarlett, hồn lực liên tục vẫn đang xuyên thấu qua nơi đó hướng trong thân thể mình chuyển vận.