Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 396: Phóng túng một chút

Chương Trước Chương Tiếp

Vương Trọng mỉm cười, có chút ngoài ý muốn, nhưng lại hợp tình hợp lý, ngồi ở đối diện Teveland, nhìn Teveland, một trận chiến OP, khiến hắn đối mặt Teveland cũng không có cảm giác xa lạ.

Teveland cười cười: “Uống chút gì đó?”

“Tùy tiện đi, thật ra ngươi hẳn là biết, ta đối với những thứ này cũng không hiểu.” Vương Trọng nhún nhún vai nói, làm ra vẻ không quá thích hợp hắn, dứt khoát trực tiếp chỉ ra.

“Waiter, hai ly Băng Long Cực Đảo.” Teveland ấn cái nút gọi trên bàn, tùy ý gọi hai ly cà phê, sau đó tỉ mỉ đánh giá Vương Trọng, người này thời điểm vừa mới vào rõ ràng có chút khẩn trương, nhưng sau khi nhìn thấy mình lại phi thường lạnh nhạt.

Điều này có chút kỳ quái. Cô, Caroline, Mặc Tinh Thần, Quỷ Tâm Ảnh, cùng xưng một thế hệ trẻ tuổi Tự Do liên bang, thường xuyên được diễn xưng là bốn đại công chúa, hoặc là tự do nữ thần cái gì đó, rất ít có nam hài tử tuổi này có thể tự nhiên như vậy.

Nói thẳng, Vương Trọng cho cô ấn tượng cũng không tính là tốt lắm, không thể nói là đẹp trai, bộ dạng rất bình thường, hắn mặc một bộ quần áo mới rõ ràng vừa mới mua, thắt dây quá chặt khiến hắn cảm giác rất không được tự nhiên, khi bước vào vườn hoa hoàng gia loại nơi chốn này ngoài ý muốn cùng gò bó, khiến hắn thoạt nhìn toàn thân đều tản ra một sự quê mùa. Đây là một người bình thường, Teveland cũng không kỳ thị người thường, nhưng nếu là lấy bạn lữ của Caroline để làm tiêu chuẩn bắt bẻ mà nói, hình tượng như vậy thật sự là có chút quá thiếu hòa hợp, cô cũng không thể tưởng tượng hai người thật sự đứng chung một chỗ tham dự các loại trường hợp sẽ là loại hình ảnh thế nào.

Duy nhất có thể khiến Teveland khắc sâu ấn tượng, đại khái chính là trên mặt cùng trong ánh mắt hắn phát ra loại chân thành và tự tin kia, nhưng nói thật, đối với một quý tộc mà nói, vật như vậy là giá rẻ nhất, cũng không có ý nghĩa, thậm chí là ếch ngồi đáy giếng.

Hôm nay cứ để cô làm ác nhân một hồi đi.

Nếu tiểu tử này không biết điều, Teveland không ngại vì bạn tốt mà giáo huấn hắn một trận, học viện Thiên Kinh, nam sinh như vậy... Sự chênh lệch này quả thật là quá lớn chút, thật ra Teveland cũng tò mò, nam nhân bình thường như vậy, lúc trước là như thế nào khiến Caroline làm ra cảm giác lãng mạn giống như đồng thoại vậy? Khi chưa nhìn thấy hắn còn có các loại giả tưởng, nhưng thật sự gặp rồi, mới cảm thấy chuyện này thật sự quá không thể tưởng tượng.

Vương Trọng cũng nhìn Teveland, ngồi mặt đối mặt, hắn có thể cảm giác được trên người Teveland tuy hết sức đè nén lại vẫn phát ra hồn lực và sinh mệnh lực tràn đầy, thật sự rất cường đại, thời điểm chiến một trận với hắn thật sự năm phần sức cũng chưa dùng đến nhỉ.

Tuy đều chưa mở miệng, lại không có cảm giác xấu hổ chút nào, Teveland nói: “Thật ra, Caroline hôm nay cũng nhờ ta hướng bạn học Vương Trọng chuyển đạt nói mấy câu.”

“Ha ha, mời nói.” Vương Trọng hít sâu một hơi, hắn không muốn làm bộ, quả thật không làm được bình tĩnh.

Ngữ khí Teveland rất thận trọng: “Caroline nhờ ta chuyển lời cho ngươi, Thiên Kinh là một đoạn hồi ức tốt đẹp, nhưng đó không phải tình yêu, các ngươi không thích hợp, hy vọng lần sau gặp mặt, là người qua đường.”

Trên thực tế, lúc đẩy cửa ra nhìn thấy không phải Caroline, Vương Trọng đã có dự cảm, chỉ là ở trong lòng còn giữ lại một phần chờ mong, nửa năm cũng đợi rồi, không thiếu mấy phút chờ kết quả.

Hắn trầm mặc chốc lát: “Đây là lời thật lòng của nàng?”

Teveland cười, “Ta biết ý tứ của ngươi, có phải lo lắng gia tộc áp lực linh tinh hay không, ta cảm thấy chính ngươi cũng nên rõ ràng, các ngươi thực chưa tới một bước đó, hơn nữa, ngươi cho rằng ta vì sao lại ở chỗ này? Ta là bằng hữu tốt nhất của cô ấy, chính mồm thay cô ấy chuyển lời này, thật ra là muốn lưu lại hồi ức tốt đẹp, nếu không... Thực không cần thiết phiền toái như vậy.”

Vương Trọng chưa nói. Teveland nói phi thường phi thường rõ ràng, vô cùng rõ ràng, thậm chí khiến hắn tìm không ra bất cứ vấn đề gì, đoạn hồi ức kia là thật, nhưng chỉ là một cái nhạc đệm nho nhỏ trong cuộc đời phong phú của nàng, có chút cay đắng.

Teveland có thể cảm giác được vẻ mặt biến hóa trên mặt hắn, nhiệt tình và chờ mong vừa rồi đã biến mất, giống như là hy vọng phá diệt.

Phản ứng trong dự kiến, Teveland lẳng lặng ngồi ở nơi đó, đã đang chuẩn bị tiếp nhận các loại biến hóa của Vương Trọng. Một mục đích khác cô đến, chính là đem phản ứng không tốt của Vương Trọng bóp chết ở trong nôi, giải đấu CHF, Caroline đội trưởng làm phía chủ sự cũng không thể gây ra lời đồn đại gì không hay.

Vương Trọng cười khổ lắc đầu, hít một hơi thật sâu nặng nề thở ra, trên mặt lộ ra một nụ cười: “Cảm ơn, còn có, tạm biệt.”

Dứt khoát như vậy?

Teveland ngẩn người, từng tưởng tượng các loại phản ứng của đối phương, thậm chí cô đã chuẩn bị sẵn đủ loại lộ số, chung quy phải khiến tiểu tử này hết hy vọng mới tốt, nhưng không ngờ, hiện tại lại ngay cả một cái cũng không dùng tới.

Nhìn bóng lưng kia biến mất ở cuối tầm nhìn, trong sự khinh thường ban đầu của Teveland lại quay ra có thêm vài phần thưởng thức. Coi như Caroline trước đây ánh mắt cũng không tệ đến mức như vậy, gã này ít nhất xem như nam nhân có cá tính.

Thành phố Stuart có không khí tốt Thiên Kinh khó có thể với tới, sương mù phóng xạ cũng khá loãng, điều này làm trên đường lớn ánh mặt trời ban trưa thoạt nhìn có chút chói mắt.

Đi ra khỏi vườn hoa hoàng gia kim bích huy hoàng, cảm thụ được thời tiết giữa hè, Vương Trọng kéo ra dây đeo ghì hắn một buổi sáng, thở phào thật dài, thuận tiện cũng đem món đồ tây màu trắng chật căng kia cởi xuống đặt lên trên vai.

Khó chịu?

Là có một chút như vậy, nhưng Teveland có câu nói không sai, cái gọi là bắt đầu giữa hắn cùng Caroline, càng nhiều là chính hắn tự tình nguyện.

Mặc kệ là nụ hôn bá đạo kia, hay là giống như tuyên bố quyền sở hữu nói cho đối phương, em là bạn gái của anh, hiện tại ngẫm lại là quá ngây thơ, ngốc quá rồi, nhưng đó quả thật là phản ứng chân thật nhất của mình lúc ấy, cũng không có gì đáng hối hận.

Mã Đông có câu nói rất đúng, mối tình đầu chính là dùng để vứt bỏ, hoặc là bị vứt bỏ.

“Mã Đông Đông, ta thất tình rồi, tới uống rượu với ta đi!” Vương Trọng gọi điện thoại.

“Bạn hữu, chuyện lớn bao nhiêu đâu, nói cho ngươi một câu chân lý, hôm nay nàng lạnh lùng đối với ngươi, sáng mai ngươi khiến nàng trèo cao mà không với tới!” Mã Đông nói, thanh âm rất vang dội, bởi vì Mã Đông ngay tại cửa, hắn luôn luôn chờ Vương Trọng, vô luận kết quả thế nào, Vương Trọng cũng cần huynh đệ ở bên cạnh.

Ngày thứ hai, lúc Vương Trọng tỉnh lại, cảm giác thoải mái ngoài dự liệu. Đêm qua cùng Mã Đông uống đến quá nửa đêm, kéo đông kéo tây, đến phía sau cũng không biết đang nói cái gì, nhưng phi thường thống khoái, tâm tình tốt hơn rất nhiều, dù sao hắn cần đối mặt là CHF, không riêng gì một người, cũng mang theo hy vọng của học viện.

Khi đến nhà ăn vừa lúc nhìn thấy Scarlett mấy nữ sinh bọn họ cũng đang ăn bữa sáng.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)