Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 371: Hi mệnh sư thần bí khó lường (1)

Chương Trước Chương Tiếp

Khi xông lên, trong lòng Tony thật ra vẫn hơi chột dạ, loại người ăn mặc sạch sẽ trắng trẻo này lại dám một mình đến xóm nghèo, bình thường đều rất có bản lãnh, nói không chừng chính là học sinh anh hồn học viện nào chạy tới thể nghiệm cuộc sống dân nghèo, đối mặt đám tân nhân loại đó, ba người bọn mình cũng không phải đối thủ.

Nhưng chung quy không thể bị một câu nói của tên tiểu bạch kiểm này dọa được, Tony hạ quyết tâm xông lên, kết quả chỉ một quyền, lòng tin đã được đánh ra, chỉ thấy nam sinh trắng trẻo sạch sẽ kia rõ ràng bộ dáng không biết đánh, một quyền đã vội lướt xuống đất. Bà chủ bị dọa giật mình, vội vàng lao tới, lại bị một cước đạp lăn xuống đất không bò dậy nổi.

Ba người lập tức xông tới hướng về phía Glory quyền đấm cước đá một trận, đánh loại người thoạt nhìn sạch sẽ này, so với đánh đám rác rưởi khác của khu dân nghèo đã nghiền hơn nhiều, hơn nữa thế này cũng thật sự quá thoải mái, cho dù là đám người thành thật của xóm nghèo, bị đánh cũng biết trả đòn hai cú, đánh không lại cũng biết chạy, nhưng tiểu tử này trừ ôm đầu làm bao cát, cơ bản không có động tác khác.

Thẳng đến đánh đủ vui rồi, Tony hung hăng hướng dưới đất nhổ một ngụm nước bọt, thuận tiện còn đạp thêm hai phát.

“Thằng nhãi, lông chưa mọc đủ, đã muốn học người ta anh hùng cứu mập mạp? Xem con mẹ nó cái bộ dạng nhát gan này của ngươi!”

“Ha ha, hắn cứu mập mạp của hắn, chúng ta đi cứu vớt cô gái xinh đẹp!”

“Cút ngay cút ngay, xem náo nhiệt cái gì, nhìn nữa lão tử cũng đánh luôn!” Tony trừng mắt, dọa lui một đám cư dân vây tới cửa xem náo nhiệt rồi nghênh ngang bỏ đi.

Ở phòng bếp bên kia lúc này mới thò ra một cái thân thể gầy gò, nhìn thấy mấy tên tiểu lưu manh kia rời khỏi, hắn vội vàng chạy ra nâng bà chủ dậy.

“Ta không sao! Ngươi loại nhát gan không có bi này, đừng chỉ lắc lư trước mặt ta, mau mau xem tiểu tử kia đi!” Thân thịt thật dày đó của bà chủ quả thật không dễ bị thương, ngược lại càng thêm quan tâm Glory, vừa bực mình vừa buồn cười: “Nhìn hắn nhảy ra, ta còn tưởng là học sinh anh hồn học viện nào, thật là, không biết đánh còn chõ mũi vào làm gì?”

Glory đã đứng dậy, cười cười, sửa sang lại quần áo một chút, gật gật đầu.

“Ôi chao, ngươi không có việc gì chứ?” Bà chủ cảm thấy có chút kinh ngạc, còn tưởng tiểu tử này sẽ mặt mũi bầm dập, xem ra vừa rồi ôm đầu ôm tốt, trên mặt thế mà một chút vết thương cũng không nhìn thấy, vẫn trắng nõn như vậy, bà nhịn không được nói: “Tiểu huynh đệ, con người ngươi không tệ, nhưng không có năng lực cũng đừng sính anh hùng, cẩn thận chết sớm!”

“Vâng, cảm ơn.” Glory lại gật gật đầu, đem ba lô của mình một lần nữa đeo lên, đặt tiền cơm xuống, đi ra ngoài cửa.

“Thật ra rất giỏi chịu đòn, thân thể khẳng định vô cùng tốt...” Bà chủ cũng say, tiểu tử này thế mà còn nhớ trả tiền cơm, thật đúng là loại đứa nhỏ lớn lên trong gia đình giàu có, cho dù lập tức phải chết, cũng vẫn luôn duy trì phong độ mọi lúc, nhưng loại phong độ này, ở xóm nghèo là thứ vô dụng nhất.

Bà nhịn không được liền lắc lắc đầu, thời buổi này, vì sao người có chút chính nghĩa đều ngu ngốc như vậy chứ?

Glory ra khỏi cửa cũng chưa đi xa, dựa vào ký ức lúc trước du lịch vùng này, hắn ngựa quen đường cũ đi qua ngõ nhỏ, càng đi càng lệch, thẳng đến lúc đi vào góc chết một ngõ nhỏ hẻo lánh.

Phía trước không có đường, Glory xoay người, từ chỗ đầu ngõ, quả nhiên có ba người đã chặn ở nơi đó, chính là ba tên du côn lúc trước ở trong cửa hàng nhỏ kia.

“Tiểu tử, lại chạm mặt rồi, ngươi tựa như rất có tiền đấy.” Ba người tựa cười mà không cười đánh giá hắn: “Mượn chút cho các anh em tiêu chút, thế nào?”

Ba người vừa nói, vừa cười dữ tợn xông tới.

Nơi này tuy là xóm nghèo, nhưng chung quy vẫn là ở trong phạm vi luật pháp của Stuart, lúc ở cửa hàng nhỏ quá nhiều người, công khai cướp bóc là tội nặng, tiểu tử này, ăn mặc sạch sẽ còn đeo ba lô to như vậy, lại hoàn toàn không biết đánh nhau, dê béo đưa lên cửa không có đạo lý không giết.

Nhưng không ngờ, sau khi bao vây tới, con dê béo này thế mà lại nở nụ cười.

Đầu vừa rồi bị đạp hỏng sao? Tony luôn cảm thấy nụ cười này có chút dọa người.

“Biết các ngươi nhất định sẽ theo kịp, ở nơi này động thủ, hẳn là sẽ không chọc vào phiền toái gì.” Glory nhìn bọn họ, trên mặt treo nụ cười thản nhiên.

“Hắc, tiểu tử này còn biết cái này?” Tư duy tên côn đồ còn chưa chuyển hóa lại, trong giọng nói mang theo vài tia dâm tà: “Bộ dạng cũng rất khá, nếu đủ mùi vị, hôm nay tha cho ngươi một mạng, đi theo ca lăn lộn thế nào? Bao ngươi ăn uống ngon lành...”

Lời còn chưa dứt, một đạo hàn quang đột nhiên từ trước mắt ba người hiện lên, giống như là hình ảnh đột nhiên bị tạm dừng, nụ cười trên mặt ba người nháy mắt cứng ngắc, thân thể không nhúc nhích bị dừng lại nơi đó.

Glory phủi phủi tro bụi trên người, từ ba người mí mắt dưới chậm rãi đi ra ngoài.

“Rác rưởi, không xứng lãng phí tài nguyên sinh tồn quý giá.”

Thanh âm thản nhiên từ cuối hẻm bay tới, như âm phù đòi mạng, ba kẻ bị ‘dừng hình ảnh’ thân thể nháy mắt tan vỡ, giống như bị laser dày đặc cắt qua, mảnh máu thịt rơi đầy đất!

Mà Vương Trọng bên này cũng kết thúc một ngày huấn luyện, mọi người phối hợp càng ngày càng tốt, ngay cả Hyman cũng cảm thấy lần này học viện Thiên Kinh có tương lai, nhưng Vương Trọng lại càng cảm giác được không đủ, phối hợp tất nhiên có thể gia tăng tỷ lệ thắng, nhưng cuối cùng cần thi đấu. Scarlett là mấu chốt, phải tăng lên dị năng của cô, có cô và Glory một trước một sau, mình tọa trấn giữa sân, Thiên Kinh cũng có sức đánh một trận, trở lại ký túc xá, Vương Trọng lập tức tiến vào thông đạo ý thức, lần này lại chưa cảm nhận được tọa độ rõ ràng của biển lửa trước kia.

“Vào không được thì đổi nơi khác chơi đi, Vương Trọng, thật không dễ gì đi ra một chuyến, ngày hôm qua lại theo ngươi bị dọa sợ như vậy, ngươi nên để ta hít thở thêm mấy ngụm không khí mới mẻ!” Simba vội vàng nói, khoảng thời gian này không phải ngủ say thì là bị thiêu chết, không có thời điểm bình thường, Simba đã nhớ đám người Mộc Tử và Xúc Xích, đáng tiếc lần trước đã hẹn sẵn thời gian liên lạc, kết quả Mộc Tử và Aieluosi bên kia xảy ra chút vấn đề nhỏ, bọn họ tiến vào duy độ thế giới cũng không sao thường xuyên như Vương Trọng, đến bây giờ ba bên đều còn chưa chạm trán, “Đúng rồi, hôm qua ngươi vốn là chuẩn bị mang ta đi chỗ nào?”

“Căn cứ người thăm dò Kim Cương, vừa lúc muốn đi mua chút đồ.”

“Vậy còn chờ cái gì, đi thôi!” Simba hưng phấn nói.

Có đăng kí thân phận chỉ dẫn, tọa độ căn cứ người thăm dò Kim Cương vô cùng bắt mắt ở trong ý thức hải, mà khi Vương Trọng đeo mặt nạ chú hề buông xuống, lập tức cảm nhận được trạng thái dị thường đến từ trong căn cứ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)