Nhưng bản thân Vương Trọng vẫn phi thường có cảm giác, ở trong hỏa diễm rửa tội không gián đoạn, linh hồn hắn trở nên càng thêm cường tráng, ban ngày cũng sẽ không uể oải vô lực như vậy nữa, phát sốt nhẹ cũng đã biến mất, tuy quá trình có chút thống khổ, nhưng kỳ quái, hắn thế mà cảm giác được một ít hỏa diễm “dịu dàng”, có đôi khi cũng hoài nghi có phải mình bị đốt hồ đồ hay không, nhưng hồn lực củng cố là phi thường rõ ràng, giá trị đỉnh hồn lực của hắn đã đạt tới 200, không chỉ có thế, giá trị đáy hồn lực cũng đang tăng lên, chỉ là gần đây hiệu quả càng ngày càng không hiện rõ, nhưng đối với Vương Trọng từng giãy dụa ở 50 Glasso mà nói, chỉ cần có một chút tiến bộ cũng là vô cùng tốt.
Cho nên đến buổi tối, Vương Trọng mang theo Simba đáng thương lại tới nữa, vẫn là biển lửa quen thuộc kia, trong lúc đó Vương Trọng thử vài lần hỏa diễm bí cảnh khác. Nói thẳng, đều không tốt bằng nơi này, lửa nơi này càng thêm thuần túy, đồng thời toàn bộ quá trình cũng càng thêm dứt khoát, ngay cả Simba cũng không phản đối nơi này.
Chỉ là ngoài ý muốn là, lần này Vương Trọng và Simba lại chưa biến mất, bởi vì bọn họ không cảm thụ được bất cứ sự nóng bức nào, lửa vẫn là lửa kia, thậm chí lần này càng thêm tiếp cận trung tâm, nhưng nhiệt độ cao nháy mắt hủy diệt lại không thấy nữa, Vương Trọng thậm chí cảm nhận được lửa nhảy nhót cùng hoan hô, như là vô số tiểu bằng hữu vui vẻ... Lửa chưa từng dịu dàng như vậy.
Vương Trọng cũng không cho rằng đây là uy lực hỏa diễm dị năng của mình sau khi tăng lên, cho dù tăng lên gấp mười hai mươi lần, cũng tuyệt đối không ngăn được.
Kỳ diệu dừng lại, đó là ở trung ương biển lửa, không kịp đi thể hội sự kỳ diệu duy độ phong bế này, đã bị sự vật trước mắt hấp dẫn.
Ngay lúc này, giữa biển mây lửa, sóng lửa màu trắng đột nhiên quay cuồng đẩy ra, một sinh vật khổng lồ xuất hiện ở trong tầm nhìn của Vương Trọng và Simba, toàn thân do tinh hoa lửa màu trắng xóa tạo thành, có đôi cánh lửa rộng lớn, tựa như bản thân nó chính là lửa, lửa chính là nó, trên đỉnh đầu sinh vật tựa như có một cái vương miện hình thành từ lửa, lấy góc độ nhân loại cứng rắn đi hình dung mà nói, phi thường phi thường tương tự hỏa điểu, hoặc là phượng hoàng trong truyền thuyết, dùng lượng cấp liên bang phân chia, đây là cấm kỵ của thế giới duy độ thứ năm, tồn tại vô địch nhân loại tuyệt đối không thể tới gần, hỏa diễm chí tôn thể!
Mà sinh vật vô địch này lúc này đang ánh mắt sáng quắc đánh giá Vương Trọng, đuôi cánh phía sau khẽ động, bỗng nhiên nở rộ ra hào quang sáng lạn năm màu, đuôi cánh năm màu liền ước chừng kéo dài trăm mét có thừa, cảm giác áp bách hít thở không thông rợp trời rợp đất ập tới.
Đây còn là chí tôn thể trạng thái tĩnh, không thể tưởng tượng khi nó tức giận sẽ là bộ dáng gì.
Simba gắt gao túm tai Vương Trọng, “Nói cho ngươi đừng đến đây ngươi không ngừng, cứ muốn trêu chọc những gia hỏa này, chúng ta không thể trêu vào đâu, chạy mau!”
Chạy?
Trong đầu Vương Trọng lại không có ý tưởng này chút nào, nói giỡn, đối phương muốn tiêu diệt bọn họ, nào có chạy nổi, hiện tại loại trạng thái kỳ quái này khẳng định là hỏa diễm chí tôn thể hình thành, nó rất tò mò đối với mình, mình lại há không tò mò đối với nó, trong ánh mắt đối phương mang theo trí tuệ, cho dù là trong tư liệu cấp A của liên bang đối với loại sinh vật cấp chín này cũng không có nhiều miêu tả, một câu, chúng nó là cường đại không thể chiến thắng, nhân loại cần nhượng bộ lui binh, nhưng bệnh nghiên cứu của Vương Trọng phát tác, sinh vật như vậy, tồn tại đứng ở đỉnh phong duy độ thứ năm, có thể có được trí tuệ hay không?
Chúng nó có phải biết nhân loại tồn tại hay không, lại nhìn thấy nhân loại như thế nào?
Simba nếu biết lúc này Vương Trọng còn đang suy nghĩ những thứ này, chỉ sợ cả ý tuyệt giao cũng có, ngược lại, nếu đám người lão Porter khẳng định vỗ tay giơ ngón tay cái lên, đối với nhà khoa học mà nói, sáng nghe đạo, chiều có thể chết, vì văn minh nhân loại tiến bộ, hy sinh nho nhỏ tính cái gì!
Hỏa diễm chí tôn thể đánh giá Vương Trọng, rất rõ ràng cảm nhận được trong ánh mắt Vương Trọng nở rộ hào quang, không có sợ hãi, không có địch ý, điều này khác với nhân loại nàng rất lâu trước kia từng gặp, những ngày qua nhân loại này mang theo sủng vật nhỏ của hắn một mực xâm phạm lãnh địa của nàng, nhưng rất nhanh nàng đã phát hiện hắn khác với số đông, trong thân thể tựa như ẩn chứa lực lượng trật tự nào đó thêm vào.
Vương Trọng đi về phía trước, tận lực khiến nụ cười của mình tỏ ra bình thản thân thiết, dọa bắp chân Simba cũng giật giật, “Hỏa diễm chí tôn thể cường đại, ta ở nơi này rèn luyện hỏa diễm kháng tính của mình, rất vui...”
Vương Trọng vừa nói vừa khoa tay múa chân biểu đạt, tuy không biết đối phương có thể nghe hiểu hay không, nhưng cũng không thể đứng ngu như vậy.
Giờ khắc này, hỏa diễm chí tôn thể khẽ gật đầu, một giây tiếp theo, Vương Trọng và Simba liền biết xong đời rồi, bởi vì năng lực bảo vệ bọn họ không thấy nữa, một giây tiếp theo đã bị nướng biến mất, chỉ là một khắc cuối cùng kia, Vương Trọng tựa như cảm giác được đối phương đang cười... Có lẽ thật sự là bị đốt hồ đồ rồi.
Nằm trên giường như chó chết, lần này thật sự thiếu chút nữa đi đời, Vương Trọng rốt cuộc tính nghiêm túc cho mình kỳ nghỉ dài, sức thừa nhận của con người có hạn, hơn nữa trước kia dám đi là đối phương đem hắn coi là không khí, lần này đắc tội lão đại, phải hạ thấp một chút, trong ngắn hạn đừng trêu chọc nó thì hơn, hơn nữa Vương Trọng cảm thấy hỏa kháng tính của hắn cũng đủ rồi, hiện tại vấn đề là giải quyết mình không thể phát huy.
Simba kích động thiếu chút nữa khóc, rốt cuộc có thể thoải mái ngủ ngon một đoạn thời gian, không cần lo lắng đột nhiên khi tỉnh lại lại bị thằng cha này đẩy tới trong hố lửa.
Thời gian kế tiếp chính là thời gian Vương Trọng và Barron kích tình đối luyện, hai người mỗi ngày đều huấn luyện đến tối, một đoạn thời gian gần đây, mọi người chiến đấu OP bắt đầu không ngừng tăng thêm, trên cơ bản một ngày phải đánh năm sáu trận. Không riêng gì học viện Thiên Kinh, các đại học viện khác cũng vậy, không ít tuyển thủ chủ lực đều ở trên OP bảo trì trạng thái chiến đấu của mình.
Trên phòng huấn luyện vang vọng tiếng va chạm đinh tai nhức óc cùng tiếng Barron gào rống, hai người đối luyện gần đây luôn hùng hồn như vậy, người nào đó bị thiêu đốt người không ra người quỷ không ra quỷ nhu cầu cấp bách tìm chút cảm giác sống sót, thiếu niên chịu học trưởng kích thích cả ngày kêu như gà chọi cũng muốn chứng minh bản thân.
“Rống rống rống!” Barron hai mắt đỏ bừng, trên người tuy đã chỗ xanh chỗ tím, nhưng khi khởi xướng lực hoàn toàn vẫn là một tư thế không cần mạng nữa.
Tháp tháp tháp tháp... Oành!
“Lực đánh và khí thế đều có, nhưng trên khống chế lực lượng vẫn kém một chút, chỉ đè ép lực bắn ngược kia không đủ, phải học được tá lực đả lực, đem lực lượng bắn ngược lại một lần nữa đẩy trở về, còn cần hung hăng hơn một chút, thật hơn một chút!”