“Vậy ta làm sao để tìm được?” Vương Trọng rất tò mò, sau khi đến đây, cảm giác đã biến thành học sinh tiểu học.
Mộc Tử liếm liếm ngón tay, có chút hồi ức, “Rất đơn giản, lần sau tiến vào duy độ thứ năm, dùng hồn lực đi cảm ứng một chút, căn cứ liên bang đưa ra tín hiệu phi thường rõ ràng, bọn họ ở duy độ thứ năm thành lập không ít nơi như vậy.”
Vương Trọng gật gật đầu, Aieluosi đứng dậy, “Lần này thu hoạch có chút hậu hĩnh, ta cần tinh tế thể hội một phen, chúng ta một tháng sau gặp đi, Mộc Tử ngươi đến sớm một chút, đưa ra tọa độ.”
Mộc Tử gật gật đầu, “Được, cái này giao cho ta.”
Cuộc sống của Mộc Tử chính là hành tẩu ở hai giới, hắn có cả đống thời gian đi phát hiện, hơn nữa có hồn khí giúp, nếu hắn hạ quyết tâm muốn chạy, rất khó có cái gì có thể vây khốn hắn.
Mộc Tử cũng mang theo Xúc Xích rời khỏi, lúc gần đi, Xúc Xích là lưu luyến như vậy. Simba khôi phục nguyên dạng, đứng thật ngầu.
Vương Trọng cảm thụ được phiến đá trong lòng, quan trọng nhất là phù văn bên trên, thế mà có thể xảy ra cộng hưởng với Vận Mệnh Thạch, trực tiếp đốt sáng lên một cái vị diện của Vận Mệnh Thạch, mà hắn rốt cuộc không cần hâm mộ dị năng của người khác nữa, hắn cũng có được dị năng đầu tiên của mình, tay trái Vương Trọng điểm hỏa một ngọn lửa.
Không chỉ có thế, hắn còn có được một hồn thú của mình, duy độ phù du giống như quả cầu màu trắng kia, có thể sống sót ở trong gió lốc vừa rồi, tiểu gia hỏa này chỉ sợ cũng không tầm thường, hồn thú khế ước cũng là Mộc Tử giao cho hắn, loại cơ hội này cũng không gặp nhiều, tuy tiểu gia hỏa tròn trịa tựa như không phải loại hình chiến đấu, nhìn không ra tác dụng gì, Vương Trọng đặt cho nó cái tên dễ nghe là “Noãn Bảo Bảo (cục cưng ấm áp)”.
Đây là một sự khởi đầu tốt, không thể không nói, khó trách nhiều người mê luyến “tiền tuyến” như vậy, nơi này quả thật là phiêu lưu cao hồi báo cao.
Sờ phiến đá, Vương Trọng đột nhiên vỗ đầu, chỉ muốn việc của mình, có phiến đá này, hội đấu giá của Mã Đông liền ổn rồi, tập hợp sức ba người mới lấy được, ngay cả Aieluosi cũng nói là cấm địa phi thường trâu bò, giá trị phiến đá này khẳng định rất cao, dù sao phù văn trận đã lĩnh ngộ, vật đã hết tác dụng.
Nhưng Vương Trọng vẫn tính ngày mai sau khi nghỉ ngơi hồi phục tốt, đi căn cứ người thăm dò trước một phen, cái này sẽ cung cấp phương tiện rất lớn đối với hắn ngày sau đi tới đi lui duy độ thứ năm.
Hồn lực dần dần tản ra, thân hình Vương Trọng nhạt đi, rốt cuộc biến mất toàn bộ.
Linh hồn trở về, Vương Trọng vẫn cảm nhận được ý mệt mỏi nồng đậm, tình huống lần này có chút vượt qua khả năng chịu tải của thân thể hắn, ngủ một giấc thẳng tới buổi chiều hôm sau mới tỉnh, tập huấn bên này tưởng lão Porter đem hắn gọi đi, căn bản không ai dám quấy rầy, toàn bộ tập huấn đều biết, Vương Trọng tựa như ở phương diện kỹ thuật phù văn có một số ý tưởng kỳ lạ được lão Porter tán thành. Ở học viện Capofer, lão Porter chính là người nhất ngôn cửu đỉnh, không ai dám trêu chọc, tự nhiên cũng sẽ không có ai đi tìm Vương Trọng, mà lão Porter thì cho rằng Vương Trọng đang tập huấn, Vương Trọng đã nghe lời như vậy, lão Porter cũng giảng đạo lý, nghiêm túc huấn luyện một chút cũng được.
Cho nên bạn học Vương Trọng thoải mái ngủ một giấc dài.
Hôm qua trải qua quá nhiều, làm Vương Trọng cũng không kịp thể hội, giờ khắc này, Vương Trọng cảm giác được thân thể biến hóa to lớn, hồn lực của hắn chỉ sợ đã đột phá 150 Glasso, tế đàn rửa tội khiến hồn lực của hắn có sự nhảy vọt, lấy thiên phú của hắn và bình thường cố gắng, hồn lực bị áp chế ở khoảng 50 vốn là chuyện rất không bình thường, không thể không nói duy độ thứ năm cho hắn cơ hội phóng thích, hồn lực 150 Glasso ổn định đến trong tay Vương Trọng có thể cảm giác được lực lượng đã là một cái tầng diện khác.
Giờ khắc này, Vương Trọng mới có thể biết rõ ràng, khác biệt trong đó lớn bao nhiêu, đương nhiên đối thủ của hắn ngày sau sẽ càng thêm rõ ràng.
Đây cũng là nguyên nhân liên bang Tự Do coi trọng Chú Hồn kỳ như vậy, tạo ra cơ sở tốt, theo hồn lực tăng lên sẽ có biến hóa không thể tưởng tượng, mà một khi đúc ra anh hồn, càng thể hiện tích lũy và kinh nghiệm chính là kỹ năng hồn phách, kỹ năng hồn phách cường đại quả thật có được lực lượng kinh thiên động địa.
Vương Trọng vươn tay phải, bàn tay biến thành đỏ bừng, sau đó một tầng hồn hỏa mơ hồ thiêu đốt ra, hắn cảm giác là ấm áp, tùy tay bôi một cái, cái bàn bên cạnh hiện lên một mảng cháy đen.
... Lực sát thương này!
Thoáng dùng sức một chút, toàn bộ cái bàn sụp đổ... Biến thành than củi.
Khó trách các đại học viện đều thích dị năng giả như vậy, uy lực thêm vào quả thật làm người ta hâm mộ, lấy ra phiến đá màu vàng, ở thế giới bốn chiều, phiến đá không chỉ màu sắc tản ra ánh vàng, còn mang theo một loại biến ảo huyền diệu, cái này đại khái là đặc điểm của vật phẩm năm chiều buông xuống vĩ độ thấp nhỉ, căn bản không mô phỏng được.
Nghiên cứu hồi lâu, Vương Trọng cũng cảm giác không ra được thứ gì khác, hoa văn trên phiến đá cũng yên lặng bất động, vô luận đưa hồn lực vào như thế nào cũng không có gì biến hóa.
Xem ra đối với hắn mà nói, hữu dụng chỉ là phù văn kia, không biết duy độ thứ năm còn có phiến đá khác hay không, Vương Trọng cũng phi thường tò mò mười một mặt khác của Vận Mệnh Thạch còn có thể mang đến lực lượng thế nào.
Dù sao cũng không theo kịp tiến độ của người khác, Vương Trọng dứt khoát xin nghỉ, ăn một bữa ngon, sau đó đi tìm lão Porter. Hắn tính rèn sắt khi còn nóng, đi cảm thụ một chút cái gọi là căn cứ nhà thám hiểm. Nói thẳng, làm một thành viên của liên bang, thật ra hắn tràn ngập hướng tới đối với tiền tuyến, hơn nữa nơi đó còn là nơi Grace đạo sư chiến đấu.
So sánh với Aieluosi cùng Mộc Tử, hiểu biết của mình đối với duy độ thứ năm thật sự là thiếu thốn đáng thương, phải đạt được nhiều tình báo hơn nữa, vẫn phải đi thư viện Capofer, tìm lão Porter.
Vương Trọng hiện tại xem như người quen cũ của phòng thí nghiệm lão Porter, vừa đến thư viện, đã thấy lão Porter đang cùng Lola nói cái gì đó.
“Vương Trọng, tới vừa lúc, mau tới đây...” Lão Porter nhìn thấy Vương Trọng, lập tức bỏ qua cháu gái nhỏ đáng yêu, nhiệt tình kéo Vương Trọng.
“Ông nội, cháu đang nói chuyện với ông.” Lola bất mãn kêu lên, cô là có chuyện rất quan trọng thảo luận với ông nội.
“Cháu có chuyện gì lát nữa nói sau, cháu có thời gian. Vương Trọng, đến đến đến, ta lại có một ý tưởng mới, ngươi lại đây giúp ta tham khảo một chút, ừm, về sinh mệnh duy độ cao...”
Lola sửng sốt một phen, cái gì kêu là cô có thời gian, ý tứ là nói, thời gian của Vương Trọng so với cô càng trân quý hơn? Nhưng, nhìn Vương Trọng bị ông nội mạnh mẽ kéo vào phòng thí nghiệm, không biết vì sao, vốn cô nên rất tức giận, trong lòng lại không tức nổi dù chỉ một chút, chỉ nghĩ, Vương Trọng, ta và ngươi chưa xong đâu!