Oành...
Một cột sáng lao thẳng lên bầu trời.
Lúc này ở duy độ thế giới rộng lớn vô biên, liên bang Tự Do ở tiền tuyến duy độ thứ năm, các nơi trạm giám sát, căn cứ thám hiểm giả đều vang lên cảnh báo.
“Có người đã khởi động bí cảnh cấp S!”
“Tựa như đã hơn hai mươi năm chưa có ai khởi động rồi, sẽ là cao thủ nơi nào?”
“Không biết, tựa như không phải liên bang chúng ta hành động, chỉ sợ lại là đế quốc bên kia.”
Không ít chiến sĩ tiền tuyến đều nhìn lên bầu trời, hướng đến cột sáng lao vút lên trời tựa như muốn xuyên qua duy độ thứ năm.
Liên bang nắm giữ cùng thăm dò đối với duy độ thứ năm còn rất phiến diện, nhưng trên cơ sở lý luận lại không kém, duy độ thứ năm không phải kết thúc, trái lại nó tồn tại là một sự nối tiếp, chỉ là không gian nối tiếp, là quá trình vĩ độ thấp thông hướng vĩ độ cao, tương tự, cũng có khả năng trở thành vĩ độ cao hướng vĩ độ thấp.
Vô luận nhu cầu của vĩ độ cao đối với vĩ độ thấp là cái gì, đều chỉ sợ là gánh nặng vĩ độ thấp không thể thừa nhận.
Bí bảo, không thể nghi ngờ tràn ngập dụ hoặc, nhưng đồng thời một khi thất bại, trả giá cũng khó có thể tưởng tượng.
Một số cao thủ đỉnh cấp ẩn giấu ở duy độ thứ năm, tồn tại đứng ở cực hạn lực lượng nhân loại loại sinh vật này, cũng đều “tỉnh” lại, hiển nhiên bọn họ cũng rất tò mò, là ai khởi động loại bí cảnh này, bởi vì đến cấp bậc này của bọn họ, là không có ai sẽ một mình đi khởi động địa phương tầng cấp như vậy, cho dù hành động cũng là cùng nhau hành động, nhưng gần đây căn bản không nghe được tin tức thế này.
Trên tế đàn ba người, cộng thêm hai sủng vật cũng nháy mắt mất đi năng lực phản kháng, phù văn trận hủy thiên diệt địa khổng lồ như vậy căn bản không phải bọn họ có thể ngăn cản, toàn bộ Kim Tự Tháp giống như một cái máy bơm khủng bố rút lấy toàn bộ lực lượng cùng nguồn năng lượng linh hồn, cuồn cuộn không ngừng ùa vào tầng diện cao hơn.
Vương Trọng và Simba hầu như là mềm nhũn ngã xuống đất trước tiên, Mộc Tử cùng Aieluosi cũng chỉ chậm hơn vài giây, lực lượng chênh lệch ở trước mặt công kích như vậy cũng không có tác dụng quá lớn, rất nhanh ý thức của bọn họ cũng bắt đầu tan rã, nhưng bọn họ lại không cách nào rời khỏi duy độ thứ năm.
Có lẽ duy độ pháp tắc vốn là một cái mồi, khiến nhân loại có được lực lượng càng mạnh đi khởi động những cơ quan này.
Các duy độ phù du to lớn xoay quanh ở bốn phía tế đàn phi thường vui vẻ, thân thể chúng nó bành trướng lên, rõ ràng màu sắc cũng trở nên càng thêm thuần túy, chúng nó đang tiến hóa!
Hào quang ùa vào tế đàn, tựa như muốn kích phát lực lượng mạnh hơn nữa.
Vương Trọng mất đi sự khống chế thân thể, nhưng ý thức của hắn lại đang khôi phục, triệu hồi đến từ vĩ độ cao lại tới, tựa như đặc biệt bức thiết, nhưng Vận Mệnh Thạch từ đầu tới cuối không thể thoát ly Vương Trọng, bởi vì bản thể Vương Trọng vẫn tồn tại, mà Vận Mệnh Thạch hoàn thành dung hợp đã bị kích phát bản năng hộ chủ, sương mù của Vận Mệnh Thạch bắt đầu tiêu trừ, xoay tròn ở trước mắt Vương Trọng.
Lần đầu tiên, Vương Trọng thấy được mặt mũi thực sự của Vận Mệnh Thạch, có được mười hai vị diện tồn tại.
Lực lượng càng thêm thuần túy từ trong thân thể Vương Trọng lao ra, bắt đầu điên cuồng hấp thu toàn bộ lực lượng kích phát phù văn trận của Kim Tự Tháp, lực lượng khổng lồ này, đối với Vận Mệnh Thạch lại như là thuốc bổ không tệ, giống như dòng sông lớn càn quét cắn nuốt, vừa rồi còn có một loại khí thế kinh thiên động địa, trong giây lát đã bị Vận Mệnh Thạch cắn nuốt không còn một mảnh, thậm chí còn cho Vương Trọng một loại cảm giác không quá thỏa mãn.
Lực cắn nuốt khổng lồ chẳng những cắn nuốt năng lượng tụ tập chung quanh Kim Tự Tháp, ngay cả duy độ phù du to lớn chung quanh cũng đều biến thành các đốm sáng trong hư không, thoái hóa thành trạng thái nguyên thủy nhất.
Chỉ có một con to lớn nhất trong toàn bộ duy độ phù du to lớn còn đang liều mạng giãy dụa, thân thể khổng lồ ban đầu đã thu nhỏ lại bằng quả bóng cao su, hào quang màu sữa trắng toàn thân áp súc ở trong chính mình, nhưng đã tràn ngập tuyệt vọng.
Nhưng ngay lúc này, lực lượng Kim Tự Tháp gián đoạn, Vận Mệnh Thạch đang xoay tròn cũng dừng lại, tất cả bỗng nhiên bình tĩnh trở lại.
Vương Trọng đột ngột khôi phục sức hành động, phiến đá màu vàng kia không biết từ khi nào đã rơi xuống trong tay, phù văn bên trên giống như sống, mà lúc này một cái vị diện của Vận Mệnh Thạch cũng được phóng đại, Vương Trọng như là đại biểu một cái duy độ.
Phù văn màu vàng trên phiến đá màu vàng như là sống lại chui vào thân thể Vương Trọng, trong nháy mắt thân thể Vương Tranh như bị bỏ vào nồi chảo sôi, mà hoa văn trên một mặt của Vận Mệnh Thạch cũng bị thắp sáng, toàn bộ quá trình hoàn toàn không chịu khống chế.
Sau khi tất cả hoàn thành, Kim Tự Tháp to lớn giống như phong hoá, theo gió mà tan đi, ba người từ không trung rơi xuống, ngã thật mạnh xuống đất.
Nhưng cũng đều bị ngã tới mức tỉnh lại, Simba ngã chỏng vó trên mặt đất, lại bị phiến đá màu vàng nện mạnh vào đầu lại ngất đi.
Vương Trọng vừa mở mắt, huỵch, một thứ tròn tròn phình giống như bóng cao su nện ở trên mặt... Duy độ phù du kia? ? ?
Duy độ phù du mềm nhũn giống như cục cưng âm ấm mở mắt nhìn, miệng nhếch ra... cười.
Một hồi thám hiểm kinh tâm động phách, tuy Aieluosi và Mộc Tử thiếu chút nữa toi mạng, nhưng trạng thái tinh thần của hai người lại tốt bất ngờ. Rất hiển nhiên, đối với bọn họ hai người, đối với sinh tử đều có sự lý giải của mình, không phải liên bang cả ngày tuyên dương loại chiến sĩ muốn không sợ chết phải dũng cảm, phải nhìn thấu sinh tử, Aieluosi là có được tín ngưỡng chiến đấu, Mộc Tử thì thật sự hành tẩu giữa sinh tử, nhưng bọn họ không phải cố chấp hoặc là kẻ điên, ở ngoài chiến đấu lại giống người bình thường càng thêm quý trọng sinh.
Kim Tự Tháp khổng lồ đã biến mất vô tung vô ảnh, ba người ngồi vây quanh tại chỗ, ở bên cạnh Xúc Xích ngồi dưới đất, thè cái lưỡi dài, trở lại hình thái bình thường nó giống như con chó đất dinh dưỡng không tốt, không thể tưởng tượng hình thái khủng bố sau khi hấp thu hồn lực, Simba hiển nhiên cảm thấy rất hứng thú đối với Xúc Xích.
“Xúc Xích, lại đây, để Simba vĩ đại cưỡi một chút, ta sẽ cho ngươi lợi ích!” Xúc Xích khổ người nhỏ rất thích hợp làm vật cưỡi của Simba, mà Simba nhất quán lấy phong cách làm sinh mệnh sớm đã có một chỗ ngồi như vậy.
Đáng tiếc Xúc Xích đối với Simba không có một chút hứng thú nào. Nó ngồi ở nơi đó, mắt nhìn chằm chằm Coca cùng xúc xích trên đất, khi Vương Trọng mở ra xúc xích đóng gói, mùi thơm lập tức bay ra, nhất thời mỗi người đều nuốt nước miếng.
“Lần sau ta mang nhiều chút.” Vương Trọng cười nói, lần mạo hiểm này hắn được lợi có chút lớn đến mức không thể tưởng tượng, thật sự bởi họa được phúc.