Julian nhanh chóng khâu lại miệng vết thương, tiếp theo chính là chờ đợi, là thành công hay là thất bại, đều cần thời gian.
Lúc này, Julian mới cảm giác được máu toàn thân ngưng chút, cô thấy Vladimir tựa như không chút phản ứng bài xích, cô càng lúc càng cảm thấy nôn nóng, vì thế cô quyết định đem phòng thí nghiệm của mình còn đầm đìa máu tẩy rửa sạch sẽ trước, cô phải làm chút gì đó, chờ suông như vậy khó chịu giống như là bị đặt ở trên lửa mà nướng.
Rất nhanh, Julian đã đem tâm tình hỗn loạn của cô đầu nhập ở trên dọn dẹp, nhưng, quá chuyên chú vào mặt đất cô cũng chưa nhìn thấy Vladimir đột nhiên mở ra hai mắt, trong con ngươi không ngừng co lại lộ ra một tia thần thái kỳ lạ...
Chỉ có băng điểu ngu xuẩn kêu: “Bố Cốc, Bố Cốc, hắn là vật sống!”
***
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây