Cái gọi là người ngoài thấy rõ hơn người trong cuộc, lúc luyện đan loại đầu nhập toàn bộ thân tâm đó, hơn nữa mỗi giây phút đều là dược linh ngàn biến vạn hóa, rất dễ dàng khiến tinh lực đan sư quá mức phân tán, bởi vậy thường thường phạm sai lầm cũng không tự biết. Mà lúc này nếu có một người đứng xem trình độ tương đương với ngươi, rất dễ dàng có thể phát hiện chỗ vấn đề của ngươi, nhắc nhở ngươi, ngươi lần sau luyện đan chú ý thêm chút, đó là một loại phương thức tiến bộ.
“Hoàn mỹ.” Vương Trọng lắc đầu. Nói thật, lần này ở Tàng Thư Các một tuần chuyên tâm nghiên cứu, lão Vương tự cho rằng ở trên cơ sở đã có tiến bộ dài, nhớ lại lúc chi tiết nhỏ mình từng luyện đan chỉ cảm giác khắp nơi đều là sơ hở sai sót, nhưng lúc này xem Salisbury luyện đan, đó lại thật sự là ngay cả một chút lỗi cũng không bắt bẻ được, từ đầu đến đuôi, cả quá trình vô cùng khiến người ta vui mắt.
Loại vui mắt này đã không chỉ cực hạn ở không mắc lỗi, không làm động tác dư thừa lãng phí, không có thao tác vô dụng vô hiệu trên những tầng diện lớn này nữa, mà là tỉ mỉ đến mỗi một chi tiết Vương Trọng có thể cảm nhận được, thậm chí ngay cả cô trong lúc luyện đan có như vậy một lần đưa tay vén tóc, thế mà cũng có thể khiến lão Vương cảm giác hoàn mỹ... Cũng không phải lão Vương bị bề ngoài hoặc là khí chất của Salisbury mê hoặc mới sinh ra loại ảo giác này, lão Vương rất xác định, đối phương chính là đem một động tác vén tóc tự nhiên như vậy cũng dung nhập đến trong bộ sậu luyện đan, giống như cả một lần luyện đan gần sáu giờ, chỉ có một giây cô vén tóc có một khe hở không cần tay phải thao tác, sau đó đã bị cô dùng một giây thời gian này để vén tóc...
Loại cảnh giới này, đó là thật sự đem cơ sở luyện đan dung nhập đến trong xương tủy! Mình lại là vừa luyện đan còn cần vừa tự hỏi bộ sậu cơ sở là gì, ra vấn đề gì nên bổ cứu như thế nào vân vân. Chênh lệch cơ sở giữa hai người đâu chỉ là một trời một vực, bảo mình đến chỉ ra lỗi cơ sở luyện đan của Salisbury? Lão Vương còn chưa tự đại như vậy, huống chi hắn quả thực là chưa nhìn ra được lỗi lầm gì cả. Ngược lại vừa rồi xem rất nhiều thủ pháp cơ sở của Salisbury, khiến lão Vương được lợi nhiều.
“Đúng, vừa rồi lúc ngươi bỏ thuốc...” Lão Vương từ trước tới giờ đều không phải người da mặt mỏng, bắt lỗi mà Salisbury muốn không có lấy nửa câu, ngược lại là hắn đặt câu hỏi một cái tiếp một cái, vừa rồi nhìn thấy trong bộ sậu có một chút không quá lý giải trực tiếp đưa ra câu hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây