Trúc Cơ cảnh không thể bay, đây là thường thức, cũng là cách duy nhất có thể giúp Vương Trọng chạy trốn, Pavaro có thể tự bay đi, chạy trốn một mình, chỉ là Pavaro thật sự không thể làm ra loại chuyện thế này, huống chi lấy thực lực của Vương Trọng, làm sao có thể cuốn lấy hai con cốt long? Có thể kéo cho hắn bao nhiêu thời gian?
“Bắt lấy cơ hội đi, bạn của ta, nếu tốc độ của ngươi nhanh, thời gian mà ta kéo dài cũng đủ lâu. . . Nói không chừng ngươi còn có cơ hội leo ra ngoài!”
“Đi!” Pavaro vừa dứt lời, không đợi lão Vương phản ứng lại, một bước bay vụt đến chỗ của hai con cốt long kia, hắc diễm cực nóng trong chớp mắt chạy lan ra cả người hắn, linh lực cả người căng phồng, chân thân bất tử hài cốt vốn cũng đã đến gần tối đa là sáu mét, vậy mà trong nháy mắt lại tăng thêm một đoạn nữa, đạt tới độ cao gần bảy mét.
Lão Vương cũng chỉ biết nghẹn họng nhìn trân trối, người bạn này đúng là nói được làm được, không chút lề mà lề mề nào, cứ vậy là xông lên rồi hả?
Cho dù ngươi muốn kéo thời gian, cũng không cần phải chủ động tiến công mà. . . Lão Vương cũng dở khóc dở cười, hóa ra trên đời này còn có người ngay thẳng hơn mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây