Đấu Chiến Cuồng Triều

Chương 1887: Dùng khi còn nóng (1)

Chương Trước Chương Tiếp

“Có chịu nổi không?” Đột nhiên giọng nói của Vương Trọng vang lên.

Pavaro hơi sững sờ, lập tức thấy mừng rỡ, Vương Trọng không chết? Chẳng những không chết, mà nghe giọng nói của hắn ta xem ra không bị thương chút nào, nhưng sao mình lại không cảm nhận được khí tức của hắn ta nhỉ.

Đúng rồi, Pavaro lập tức nhớ lại lúc trước, khi vừa mới tới Tu Vũ đường, trận chiến trong Giới Bố ấy thì bản lĩnh che giấu khí tức của Vương Trọng đã rất mạnh, mấy người địa cầu này luôn luôn có thể mang đến niềm vui bất ngờ cho người khác, nếu như có đến hai người, thì chuyện này sẽ có thêm một chút khả năng thành công rồi.

Hắn cũng là người nhanh trí, lúc này trong đầu lóe lên một suy nghĩ, lập tức trầm giọng nói: “Vương Trọng, ta kiềm chế con rồng này, ngươi đi vào trong lấy hoa, là một đóa linh hoa màu bạc sống trên Bạch Cốt! Nếu như ngươi đồng ý giúp ta lần này, ta thiếu ngươi một món nợ ân tình, ngươi biết về món nợ ân tình của tộc Cốt Ma mà!”

Nếu một phần cơ hội cũng không có, chưa chắc Pavaro sẽ liều mạng, hắn còn chưa mất đi lý trí, nhưng nếu đã có một tia cơ hội nhỏ bé, vậy thì nhất định phải tiến lên liều mạng! Đó là hoa Vong Linh, bảo vật cao cấp nhất của tộc Cốt Ma, có thể nói đó là thứ có thể Nghịch Thiên Cải Mệnh! Nếu mình có thể có được nó. . . Hơn nữa hắn cũng không lo lắng Vương Trọng không chịu tuân thủ lời hứa, đối với con người, nói đúng ra là đối với bất kì sinh mạng mang máu thịt nào mà nói, hoa Vong Linh chỉ là độc dược bình thường, có lẽ làm tài liệu chế độc thì cũng có thể bán ra với một cái giá trên trời, đáng tiếc trong thế giới ký ức này, những thứ đó đều là hư ảo, chỉ có tác dụng trong thế giới hư ảo này mà thôi, hắn căn bản không thể mang ra ngoài.


Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây

Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 59%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)