Lang Vương Alexisandra cũng từng bởi vậy được coi là Anh Hồn số một Thánh thành, đồng thời tính cách cởi mở rộng lượng, cực có tài năng lãnh đạo, là niềm kiêu ngạo trong người duy độ, mấy ngày qua Vương Trọng sau khi về căn cứ trong tiếp xúc với Wilder, đã không chỉ một lần từ trong miệng Wilder nghe hắn sùng bái cùng tôn kính đối với vị Lang Vương này.
Lữ đoàn Lam Ma đoàn trưởng Lam mập Adaman, người cũng như tên, dáng người mập mạp, hơn nữa trên khuôn mặt lúc nào cũng tràn ra nụ cười, hắn còn có một danh hiệu khác, gọi là Tiếu Diện Phật, Vương Trọng từ trên người hắn không cảm thụ được quá nhiều loại cảm giác áp bức cường đại kia, nghe nói người này bất luận gặp được chuyện gì cũng tủm tỉm cười phi thường bình tĩnh, hoặc là nói chưa gặp được chuyện gì khó đi, đặc điểm là tốc độ kinh người.
Một người cuối cùng là lữ đoàn trưởng lữ đoàn Đảo Điếu Giả Tiểu Phỉ Lực, bề mặt mạnh nhất 135, nhưng Vương Trọng lại cảm thấy 135 cũng vẫn là có chút nâng hắn, tên này vóc dáng nhiều nhất chỉ có một mét hai, muốn nói 135, đó là công lao của đôi ‘giày tăng chiều cao’ siêu cấp kia trên chân hắn, ngồi ở trên cái ghế rộng kia, hai chân khua khua, ngay cả tay cũng hoàn toàn không tựa đến tay vịn hai bên, nhưng bản thân lại không phải loại hình ‘ngây thơ đáng yêu’ kia, trên thân thể nho nhỏ lại lắp một cái đầu thật to, ước chừng chiếm một phần ba thể hình của hắn, mà bộ râu chữ Bát xuất hiện ở trên thân chu nho (gã lùn) không đủ 1m2 này thì lại tỏ ra vô cùng buồn cười, một đại thúc Chu nho thấp bé, nhưng một đôi con ngươi nhấp nháy ánh sao lại để lại cho Vương Trọng ấn tượng khắc sâu, cảm giác trong đôi mắt kia ẩn chứa năng lượng thật lớn, nghe nói sở trường đồng (con ngươi) thuật...
Nhìn ra được Lôi Thần thánh đạo sư còn ở trong bế quan sau trận chiến đổ bộ, bế quan đã kéo dài mấy tháng, cường hành xé rách ý chí một thế giới cường đại hoàn chỉnh, hơn nữa còn đối kháng loại thế giới tự mình sửa chữa, duy trì vết nứt ước chừng một hai giờ, mặc dù là đối với thánh đạo sư mà nói, loại tiêu hao đó cũng tuyệt đối là người thường khó có thể tưởng tượng.
Chuyện dặn dò rất đơn giản, bốn người khác rời khỏi, thánh đạo sư lại lên tiếng đơn độc lưu lại Vương Trọng, điều này khiến đám người Moradede có chút ngoài ý muốn. Nếu nói lập công, ai chưa từng lập công lớn? Nhưng đáng giá lãng phí thời gian của thánh đạo sư sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây