Nhưng hiện tại, dù sao cấm địa mình không thể vào cũng đã vào, cho dù cuối cùng có thể sống đi ra ngoài, chương ngư nhân quá nửa cũng không sẽ bỏ qua cho mình, vậy chẳng khác nào là chết sống đều trói lại chung với Vương Trọng, đường lui bị bịt, không muốn lên thuyền cũng không được.
Vậy còn có thể làm như thế nào đây? Tốt hơn bị hắn chặt hết chân, còn không bằng thuận theo tự nhiên chấp nhận, đổi chủ tử, dù sao Tác Long vốn cũng không phải đảm nhận chủ nhân đầu tiên của nó. Nói lại, nhân loại này cường đại đến mức khiến Tattam cũng có chút sùng bái, thế mà có thể không đếm xỉa thánh địa hoàng tộc chương ngư nhân phong cấm! Một tồn tại cường đại mà tôn quý như vậy, nếu thật sự không có cách nào mà phải đi theo hắn, hình như cũng không tính là quá làm nhục mình.
“Hào quang tôn quý của ngài chiếu rọi Tattam, Tattam...” Khuôn mặt Tattam đầy siểm mị, đang muốn nịnh bợ để lấy công chuộc tội.
“Bớt nói nhảm.” Nó đang muốn nịnh bợ để lấy công chuộc tội, Vương Trọng lại vung tay cắt ngang: “Chuyện trong cấm địa này, ngươi biết bao nhiêu, nói hết ra.”
“Vâng vâng vâng!” Tattam sắc mặt thê thảm, chủ nhân mới hình như không thích nịnh bợ, nhưng mình sở trường nhất chính là nịnh bợ mà, thế này, thế này bảo người ta làm sao mà thích ứng... Có chút buồn bực, Tattam cũng không dám treo đến trên khuôn mặt, chủ nhân mới tương đối thực tế, nó cũng vội vã hưởng ứng yêu cầu của chủ nhân, sửa sang lại mọi thứ trong não có liên quan tới di hài trên không này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây