“Thành thật khai ra!” Simba gặm tới mức miệng ứa mỡ, chưa hết thèm, ánh mắt không ngừng ngắm loạn hướng phía dưới thân thể Tattam.
Cả người Tattam rùng mình một cái, liều mạng đem bảy cái chân còn lại của mình đều rụt đến phía dưới bụng, quấn một vòng lớn, đồng thời vội vã nói: “Nhân loại đại nhân tôn kính, muốn dựa theo địa đồ mà nói, chỗ này vừa lúc là vị trí trung tâm thế giới Mesopotamia, cách tiền tuyến Ảnh Nguyệt Bảo đại khái có mấy vạn dặm đường. Phương diện phòng vệ đương nhiên cũng rất sâm nghiêm, trừ vòng quanh hoàng thành một trăm hai mươi tòa hộ vệ bảo lũy, ngoại vi còn thường trú mấy chục vạn quân đội tinh nhuệ, cụ thể trú đóng ở vị trí nào ta cũng không biết. Nhưng ta nghe người ta nói ở trong phạm vi đường kính hàng ngàn dặm của hoàng thành đều là khu giới nghiêm, toàn bộ thông đạo có thể thông qua đều có quân đội đóng phòng ngự. Nhân loại đại nhân tôn kính, ngài nếu là muốn chạy ra, chỉ sợ còn cần một phần địa đồ tỉ mỉ mới được!”
“Ngươi ở chỗ này sinh hoạt nhiều năm như vậy còn không nhận ra đường sao?” Vương Trọng hỏi.
“Dám không nhận ra! Không nhận ra thì ăn thêm một cái chân của nó!” Simba chảy nước miếng, hung hăng bổ đao.
Tattam mặt mày méo xệch, gã nhỏ này so với gã to ác hơn nhiều nha, quá không giảng lý lẽ, mình đã rất phối hợp rồi!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây