Tiêu Thần nhẹ nhàng sờ ngón tay lên phiến ngọc điệp, trong mắt nháy mắt hiện lên vẻ kiên định.
- Xin sư tôn yên tâm, đệ tử nhất định sẽ mang người về nhà
Nói xong, người hơi trầm ngâm, đang muốn phân rõ phương hướng, mày hơi nhíu lại, lập tức từng bước đi ra, thân ảnh nháy mắt xuất hiện ngoài mấy trăm trượng, qua mấy nhịp hô hấp đã hóa thành một điểm đen biến mất phía chân trời không thấy gì nữa.
- Muội muội, ngươi lập tức rời đi, vi huynh tạm thời ngăn bọn họ lại, chúng ta vào thành gặp lại, nhanh lên
Mặc Chiến sắc mặt âm trầm, nhìn về phía mấy người phía xa xa, trông mắt lệ quang lóe lên không ngớt, thấp giọng quát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây