- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu Điếm ta đây tuấn tú cao ráo, ngọc thụ lâm phong, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở đã trở lại! Là ai thức tỉnh bổn đại gia, nào nào nào, bổn đại gia muốn thưởng mạnh cho thưởng ngươi . . . A, đại ca! Ta sống khổ quá đi . . .
Nửa canh giờ sau, Tiêu Thần ngồi ở ghế chủ nhìn xuống Tiểu Điếm háu ăn. Tên này vẫn lèo loẹt đẹp như gái, một nữ nhân mặc đồ hồng yên lặng ngồi bên cạnh bị gã nửa ôm trong ngực, không ngừng rót rượu gắp thức ăn nhưng chỉ đủ kịp miệng gã nhai.
- Sống! Thế này mới gọi là sống! Ăn đồ ngon, uống rượu ngon, ngực ôm Xích Tử muội thơm ngào ngạt của ta, đời người sống vậy là đủ, làm trượng phu còn cầu gì nữa, cầu cái gì?
Hàng này bô bô nói một tràng vẫn không quên nhai nửa con gà tơ nướng vàng ươm vào bụng, ngửa đầu uống một hớp rượu ngon, chép miệng vẻ mặt hưởng thụ.
Xích Tử kéo tay áo Tiểu Điếm:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây