Nửa ngày sau, Tiêu Thần lại bị tập kích lần nữa, sau khi trầm ngâm hắn tiến lên phía trước, ngay sau đó hắn ngồi cạnh hồ và nhắm mắt lại. Hắn không thể mở cấm chế ở hồ nước cho nên không thể đi tiếp, nếu như thế cần gì lãng phí khí lực, chi bằng cứ ngồi chờ.
Suy nghĩ của hắn cực kỳ đơn giản.
Lúc này lại qua nửa tháng, không biết hắn phải thừa nhận bao nhiêu lần tập kích, cá bơi, đồng cỏ và nước trong hồ có kiên nhẫn rất manh.
Vào lúc này trong không gian nguyên thần có ý chí ba động.
Đôi mắt Tiêu Thần mở ra, vẻ mặt vui mừng hỏi:
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây