Tiêu Việt Vương vội vàng gật đầu, hai người lùi lại một chút thì sắc mặt hắn mới tốt hơn, nhìn gương mặt bình tĩnh của Tiêu Thần thì hắn cười khổ. Vị này nhất thời thất thần làm mình ăn khổ không nhỏ. Tiêu Thần làm thế là cho hắn thể diện, điểm này làm nội tâm Tiêu Việt Vương ấm áp hơn, chút không cam lòng sau khi lựa chọn cũng biến mất.
Tiêu Thần dừng bước lại, hắn thu liễm tâm tình bản thân, hắn nhìn lôi đình trước mặt, gương mặt của hắn càng ngưng trọng. Hắn ngẩng đầu nhìn lôi đình trên bầu trời, trực tiếp dung nhập lòng đất tạo thành cánh cửa ngăn cản mọi người bên ngoài. Tinh tế cảm ứng nửa ngày, keieng kị trong mắt của hắn càng nặng, lôi đình này tương liên với viễn cổ tiên vực, nói cách khác căn bản không có biện pháp phá hủy, nếu không cả viễn cổ tiên vực sẽ sụp đổ.
Uy lực của lôi đình quá mạnh, mặc dù Sáng Thế chí cường giả tiến vào trong đó cũng không thể chèo chống quá lâu, cho nên muốn xông qua phải đi vào bên trong, mọi người gánh vác lôi đình đuổi giết mới có khả năng thông qua. Chắc hẳn các tu sĩ tới nơi này cũng nghĩ qua cho nên mới phải yên tĩnh đợi ở chỗ này, chờ người phía sau tới sau đó cùng tiến qua.
- Chúng ta quay về, chờ mọi người đông đủ lại đi.
Tiêu Thần xoay người bước đi, Tiêu Việt Vương hơi ngẩn ra, hắn hiểu rõ ý Tiêu Thần, hai người thối lui một đoạn sau đó ngồi xuống chờ đợi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây