Chủ nhân tửu quán đã sớm rời đi, tu sĩ các nơi tự hành chiếm cứ. Theo thời gian qua đi, khí tức viễn cổ tiên vực càng ngày càng nặng, cũng không ai ra tay nữa, bọn họ cố gắng bảo trì trạng thái đỉnh phong chờ viễn cổ tiên vực hàng lâm.
Trong một góc của đại sảnh, Tiêu Thần cùng Tiêu Việt Vương yên tĩnh ngồi đó, hai người yên lặng, chỉ pha bình trà uống nhưng tu sĩ chung quanh không ai dám có địch ý với bọn họ. Bởi vì lúc trước có tu sĩ làm thế đều vẫn lạc.
Lúc này thân thể Tiêu Thần cứng đờ, hắn vươn người đứng dậy và nhìn lên cao, ánh mắt như xuyên qua tất cả ngăn cản nhìn lên bầu trời.
- Rốt cục hàng lâm!
Bầu trời đột nhiên âm u, vô số đồ ảnh xuất hiện, từng khối mảnh vụn phân tán cuối cùng nhất tổ hợp thành một hình ảnh nguyên vẹn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây