Trầm mặc nửa ngày, hắn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt lại mang theo thần thái kiên định, hắn áp chế kinh nghi bất định trong nội tâm. Thế cục trước mắt hắn vẫn bị nhốt trong mê cung của thần miếu, nếu lần này không ra sức liều mạng, mặc dù tạm thời bình yên vô sự nhưng sau đó sẽ tràn đầy nguy cơ! Lui một vạn bước, mặc dù hắn có thể sống sót bình yên nhưng kết cục cuối cùng của hắn chính là biến thành cái xác không hồn du đãng trong mê cung, kết quả tinh thần sụp đổ, kết cục như vậy sống không bằng chết. Nếu như thế mạo hiểm một phen thì thế nào, còn khá giả hơn chờ đợi tử vong hàng lâm.
Linh quang bùng lên, thân ảnh Tiêu Thần tiếp tục tiến lên phía trước, trên gương mặt hắn mang theo thần thái kiên định, trong mắt đã có quyết định của mình.
Bất kể như thế nào, hiện tại hắn không có đường lui.
Trong phạm vi hơn mười dặm, quảng trường thần miếu rộng mười dặm sạch sẽ như gương đã nhuộm đỏ máu tươi, vào lúc này máu tươi không ngừng khuếch tán ra chung quanh, địa vực chiếm lĩnh cực rộng. Màu sắc huyết tinh chiếu rọi, mặt đất sinh ra huyết quang sáng bóng, từ đó tăng thêm vài phần lạnh lùng, nhìn nó chẳng khác gì hồ nước bằng máu. Nam tử lãnh khốc đứng lên, hắn yên tĩnh cắn nuốt huyết nhục, ở bên cạnh hắn đã có xương cốt chồng chất thành núi, máu tươi loang lỗ, huyết khí trùng thiên tràn ngập cả phiến không gian, người nào ngửi thấy cũng phải kinh hãi, sợ hãi gân như buồn nôn.
Đám thần miếu hủy diệt giả đang nằm trên mặt đất, đã biến mất hơn hai mươi đầu, tất cả đều vào bụng của nam tử lãnh khốc, thân thể khô cạn của hắn đã được tẩm bổ, cũng dần dần khôi phục lực lượng dĩ vãng, trong người hắn chậm rãi sinh ra khí tức lạnh như băng và hung hãn, hắn như hung thú lãnh khốc chậm rãi há to miệng chờ thôn phệ con mồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây