Tiêu Thần dứt lời bước ra ngoài, Ngô Mẫn thầm thở phào mang theo Hùng Nhị lật đật theo sau.
Lão nhân bình trắc ở lại lộ biểu tình thất vọng, lão hơi trầm ngâm rồi chạy vội ra ngoài.
Ra khỏi bình trắc quán, Hùng Nhị cúi đầu đi theo, trong thời gian ngắn tinh thần gã chịu giày vò, người ướt đẫm mồ hôi. Ngô Mẫn thấy nhưng không dám nhắc đến, lòng thầm thấp thỏm.
Hùng Nhị cắn răng chắp tay nói:
- Lưu Vân đại nhân, lúc trước Hùng Nhị bất kính với đại nhân, nếu đại nhân có gì phật lòng xin hãy trừng phạt vãn bối, tùy đại nhân xử trí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây