Bạch Hổ tỉnh táo tinh thần, không còn bộ dạng cún ngoan, nó lắc lông dài trắng tinh gầm hướng dã thú ngoài viện.
Tiếng gầm của vua muôn loài làm mấy con to bự ngoài viện nhún chi trước sát đất, vùi đầu tỏ vẻ kính sợ. Bạch Hổ càng đắc ý hơn, nhảy qua năm, sáu trượng nhẹ nhàng đáp xuống ngoài viện, ánh mắt uy nghiêm quét tới quét lui đám dã thú làm chúng nó run cầm cập.
Tiểu Hoa lườm Bạch Hổ, quở mắng:
- Tiểu Bạch, ngươi đừng trêu cợt chúng nó nữa, cho chúng vào đi để ta xem bị thương chỗ nào.
Tiểu Bạch lưu luyến tránh sang một bên, nằm sấp chỗ hàng rào, gầm một tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây