Tần Thiếu Phong cất bước đi vào hắc động lớn kia, lúc này hắn đã xưa đâu bằng nay, cho nên đương nhiên sẽ không bị lực xé rách của hắc động này biến thành chật vật vô cùng, lững thững đi về phía trước trong hắc động này, rất nhanh đi tới cuối hắc động, tiếp tục bước về phía trước, ra khỏi hắc động.
Xuất hiện ở trước mặt Tần Thiếu Phong chính là tiểu viện của Dương lão tổ, mà đám Tử Yên, Hàn Nhược Tuyết, Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ đều đứng một bên, chờ Tần Thiếu Phong xuất hiện. Khi thấy Tần Thiếu Phong xuất hiện, Tần Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ lập tức hoan hô một tiếng, xông tới chỗ Tần Thiếu Phong, đã mấy năm không gặp Tần Thiếu Phong, đương nhiên khiến cho các nàng rất nhớ Tần Thiếu Phong. Mà Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết cũng hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tần Thiếu Phong.
“Phụ thân, người đã quay về rồi, chúng con đều nhớ người muốn chết.” Tần Thiên Quyến nhào vào lòng Tần Thiếu Phong nói mà Tần Thiếu Phong ôm hai con gái vào lòng, vẻ mặt tươi cười, nói với hai tiểu nha đầu: “Phụ thân cũng nhớ các con lắm, không sai, hai nha đầu các con cũng không lười biếng, đúng là khuê nữ ngoan.”
Trong thời gian Tần Thiếu Phong rời đi, Thiên Quyến cùng Tần Thiên Tứ cố gắng tu luyện, nay đều đạt tới tu vi Đạo Tổ cảnh nhất giai, cái này đã là rất hiếm có rồi. Mà sau khi nói với Tần Thiên Quyến, Tần Thiên Tứ, Tần Thiếu Phong nhìn về phía Tử Yên và Hàn Nhược Tuyết, mấy năm không gặp, Tần Thiếu Phong cũng rất nhớ các nàng.
Đối với Tử Yên, khỏi cần nói, tình cảm của Tần Thiếu Phong và Tử Yên đương nhiên là sắt son, dù sao hai người đã trải qua nhiều chuyện như vậy. Mà đối với Hàn Nhược Tuyết, tuy rằng chưa cùng Tần Thiếu Phong trải qua chuyện khắc cốt ghi tâm gì, nhưng mà Hàn Nhược Tuyết vẫn không oán không hận đi theo Tần Thiếu Phong, cũng khiến Tần Thiếu Phong dần dần tiếp nhận Hàn Nhược Tuyết.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây