Lâu Cận Thần đi đến đáy tầng hầm, gần như không có chỗ để đặt chân. Lúc trước hắn nhìn từ thần khí đầu tường chỉ thấy Dương Huyền Diệp, không thấy nơi khác, lúc này nhìn xương khô đầy phòng làm hắn ớn lạnh.
Cuối cùng Lâu Cận Thần nhìn thấy Dương Huyền Diệp đang ngồi giữa một đống xác chết với ngọn đèn đang thắp sáng.
Hắn nhìn thấy thân thể Dương Huyền Diệp khô héo, nhưng cái bụng lại nhô cao, giống như người đang mang thai mười tháng.
Dương Huyền Diệp chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía Lâu Cận Thần, nhưng Lâu Cận Thần nhìn qua mắt Dương Huyền Diệp dường như có ma vật trong thân thể hắn ta đang nhìn chính mình.
“Không ngờ, lại một lần nữa gặp lại đã là khác biệt người và ma.” Lâu Cận Thần nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây