“Ngươi đi đi, trong Thái Ngô Sơn này có nhiều người nhưng có thể làm đệ tử của ta chỉ có một ít, ta sẽ cho ngươi một cái thần phù, ngươi cầm nó có thể điều động thần khí trong núi, cũng có thể ngăn một đòn của tu sĩ lục cảnh. Ta đoán nếu Lâu Cận Thần đến gặp ta thì sẽ không đến mức xuống tay giết đệ tử của ta.”
Vệ Sơn đưa tay nắm lấy trong hư không, trong tay hắn ta cầm một chiếc ngọc khuê, trên đó điêu khắc những đồ án phù văn thần bí, các đồ án xảo diệu kết hợp với nhau, phù hợp gắn kết trên ngọc khuê, cực kỳ huyền diệu.
Vương Hạnh Kiều cầm trong tay, có cảm giác như đang nắm giữ một sức mạnh rất lớn, giống như đang nắm giữ gốc rễ của cả ngọn núi.
Vương Hạnh Kiều vui mừng cảm ơn, xoay người đi ra Đông Thái Cung.
Vương Hạnh Kiều đi tới một chỗ phẳng trên vách vực nhô ra, từ nơi này có thể nhìn thấy đường núi mà Lâu Cận Thần đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây