Lâu Cận Thần nhìn thấy không ít người nhìn chung quanh, nhưng cũng nhìn thấy không ít kẻ ngồi ngay ngắn bất động, mà những thanh âm này, hắn cũng không phân biệt ra rốt cuộc là tiếng lòng của ai.
Người trên bồ đoàn nơi này đều chỉ là một hư ảnh, có chút bóng dáng sáng ngời, có chút âm u, còn có một số rõ ràng, có một số ảm đạm.
Có một số đậm đặc như là một vũng bùn đen, có một số sáng như một đạo hào quang.
Thân thể ý thức của Lâu Cận Thần, tất nhiên là không thể tự biết, chỉ lấy thắt lại ý thức, cảm thụ được ý thức của người khác lướt qua thân thể của mình.
Lúc này dư âm tiếng chuông đã tan đi, Lâu Cận Thần nhìn đài giảng pháp kia, chỉ thấy trên đó không biết khi nào đã có thêm một bức tượng thần nho nhỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây