Khổng Huyên tới bên cạnh Tiêu Quyền đã bị giết chết trước đó, đóa hoa màu đỏ kia thế mà đã kết thành một quả màu đỏ, Khổng Huyên hái xuống, trực tiếp cho vào miệng ăn luôn.
Lâu Cận Thần nhíu mày, hắn nhìn ra được, quả này là ngưng kết từ tinh hoa máu thịt toàn thân của Tiêu Quyền.
Đồng thời, Khổng Huyên lại lấy một thứ gì đó từ túi tiền từ trên người Tiêu Quyền, sau đó nói: “Tiểu Lâu ca ca, ta thấy ngươi vẫn không có một cái túi bảo vật nào tốt, cái này coi như làm quà cho Tiểu Lâu ca ca đi.”
Nói xong đưa túi bảo vật tới, nàng thế mà hoàn toàn không đi xem trong túi bảo vật có thứ gì.
Khuôn mặt của nàng lúc này vẫn là khuôn mặt kia, cơ thể vẫn là cơ thể đó, nhưng mà cách làm việc nói chuyện lại bạo dạn hơn nhiều, hoàn toàn khác nhau, chẳng trách nhiều năm như vậy trôi qua, mọi người đều không phát hiện.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây