Đột nhiên, nàng nhìn thấy người kia ngồi ở vị trí tít ngoài rìa của nhóm giảng lang nghiêng đầu nhìn lại, lại nhẹ gật đầu với mình, cũng lộ ra một nụ cười. Loại cảm giác ngạt thở của nàng nháy mắt sụp đổ tan tành.
Lâu Cận Thần ngồi ở tít vị trí ngoài rìa, nhưng hắn vẫn có thể liếc mắt nhìn được một lượt giảng đường lớn này.
Phía trước cả giảng đường lớn là một cái bục giảng lớn, nhóm giảng lang đều ngồi trên bục hình bán nguyệt, lõm về phía hướng các học sinh, mà bàn lại chia làm hai tầng, cao hơn chỗ có ba cái ghế bành.
Giữa ánh mắt của đám đông, hắn lập tức cảm nhận một tia khác thường. Sau đó hắn nhìn thấy Tiết Bảo Nhi kia.
Hắn cũng không đi giả vờ không biết, khẽ gật đầu một cách rất tự nhiên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây