Hắn quả thật là không quen, nhưng mà không có ai tin tưởng, cho dù là phụ thân hắn cũng nói: “Ngươi và bạn đi cứu chất nữ bị rơi vào hố lửa, chuyện này xét từ mặt đạo nghĩa mà nói thì rất tốt, nhưng ngươi cũng phải chú ý tới thân phận của mình, may mà lúc đó ngươi vẫn chưa nhậm chức mới, về sau nếu ngươi muốn giúp bạn bè, phải chú ý sách lược, thân ở chốn quan trường rồi, làm việc là phải hiểu được cách xoay sở.”
“Ngươi xem dòng nước đó, gặp phải chướng ngại vật thì vòng quanh đi qua, nếu như không vòng được thì lại tích tụ sức mạnh, một ngày nào đó sẽ tràn qua, chỉ là trên đời này hầu hết mọi người không làm được điểm này.”
Thi Vô Tà không ngờ rằng, phụ thân luôn luôn lặng lẽ kiên cường có thể nói loại đạo lý này với mình.
Hiện tại Cổ mẫu lại hỏi hắn một lần nữa, hắn vẫn nói: “Không dối gạt lão thái thái, ta và Lâu Cận Thần kia quả thật không thân quen, trước khi trở lại kinh thành, chỉ là khi Tù Thủy thành biến thành Vô Nhãn Thành từng gặp một lần mà thôi, thời điểm đó, hắn vẫn bị “bí linh” nhập thể, cũng chưa nhìn thấy ta.”
“Lần thứ hai gặp Lâu Cận Thần là lúc ở cửa ra Tam Giang Khẩu, lúc ấy phương sĩ Hàn Thủ Nguyên của phủ Quốc sư chết sau khi nói chuyện với hắn, chết đột ngột. Nhưng ta và hắn tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng vì là một người nhiều năm ở Giang Châu, ta cũng có chút hiểu biết về chuyện của hắn.” Thi Vô Tà nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây