Cơ thể Lâu Cận Thần chưa động đậy, trên thân lại như cành liễu yếu ớt lung lay trong gió, hắn múa kiếm trong tay, tạo thành từng vòng kiếm quang, mỗi một tia kiếm quang rơi xuống như sao băng từ Cổ Thuận đều bị vòng kiếm đẩy ra.
“Kiếm pháp tuy tốt mà người lại xấu.”
Giọng nói của Lâu Cận Thần vang lên, Cổ Thuận nhìn thấy kiếm thế bao phủ Lâu Cận Thần của mình đột nhiên động, hắn ta thấy vòng kiếm trong tay Lâu Cận thần đột nhiên nứt ra, người cũng giống như biến mất vậy, kiếm vòng vỡ ra hóa thành kiếm quang như sương mù xuyên qua kiếm quang của chính hắn ta như thể xuyên qua những vì sao rơi.
Đã có một tia kiếm quang như cướp giật mà sượt qua cổ họng hắn ta.
Máu tươi phun trào, Cổ Thuận đưa tay bưng lấy, vặn vẹo quay người, hắn ta nhìn về phía Lâu Cận Thần, Lâu Cận Thần lại đã thu kiếm về bao, không nhìn hắn ta, mà nhìn về bài trí trong căn nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây