“Gia truyền của Cổ phủ là võ đạo, lão tổ nhà họ Cổ trong quá khứ một thương đâm đến ba ngàn dặm, thần quỷ né tránh! Những năm gần đây, tuy có hơi xuống dốc, nhưng mà Cổ nhị gia vẫn là võ sĩ thương đạo đệ tam cảnh, nghe nói mấy năm gần đây đã có thể làm được gần cốt tề minh, có hy vọng tiến vào con đường võ sư Hóa Thần Cảnh.”
Lâu Cận Thần biết, võ sư võ đạo này lại được xưng là đại quyền sư, nhưng xưng hô chính thống thật sự là võ sư.
“Ngươi đừng thấy hắn tuy là chức quan nhàn hạ, nhưng thật sự có cấp bậc, nếu ngươi dám động vào hắn, đó là động vào luật pháp của cả Càn quốc, chọc vào luật pháp của Càn quốc, đến lúc đó ngươi không có chốn dung thân.” Thi Vô Tà nói rất nghiêm túc.
“Thi đại nhân nói đùa rồi, ta trên có sư phụ tuổi hơn năm mươi, dưới có sư đệ chưa kịp vị quán, sao có thể làm những loại chuyện trái pháp luật loạn kỷ cương được chứ?” Lâu Cận Thần cười nói, trên miệng hắn thì đang cười, mắt cũng híp lại, đều là cười, nhưng ở chỗ sâu trong đôi mắt lại không có nét cười.
“Trái pháp luật loạn kỷ cương, cách nói này mới mẻ, dùng rất hay.” Thi Vô Tà nói: “Ngươi trước tiên đi tìm một chỗ ở lại, ta bảo người đi điều tra một chút về chuyện Mạc Trân Trân, có tin tức sẽ thông báo ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây