Nàng tiếp tục nói về sự tuyệt vời của tâm trí thanh lọc của ý tưởng, nhưng không lâu sau đó, một ánh sáng khác rơi xuống, lần này nàng cũng không mở ra, vẫn tiếp tục giảng dạy.
Phía sau cũng không có phi kiếm truyền tấn tới nữa.
Hải Minh Nguyệt cầm lấy hai tờ giấy đã mở ra và thanh kiếm giấy chưa mở, bước nhanh trở về phòng mình, sau đó chưa ngồi xuống bèn mở thanh kiếm giấy ra, chỉ thấy trên đó viết: “Nếu như ngươi không phải Hải Minh Nguyệt, như vậy xin cho ta biết ngươi là ai, cũng cho ta biết, thư của ta bay đi đâu? Lâu Cận Thần.”
Khóe miệng Hải Minh Nguyệt không khỏi hiện lên một nụ cười, trầm tư một lát, lấy ra một tờ giấy viết thư mới, ở trên viết: “Ta là Hải Minh Nguyệt, thư của ngươi ta nhận được, nhưng ta đang giảng cho đệ tử luyện khí pháp, không tiện trả lời, pháp thuật này của ngươi rất có ẩn giấu, cũng rất nhanh, dùng để truyền tấn rất tốt... Vì sao đột nhiên ngươi lại hỏi ta quan hệ với Hải tộc?”
Nàng gấp lá thư, sau đó đẩy cửa sổ ra, phát ra một vài tiếng lẩm bẩm bên ngoài cửa sổ, và một con Hải âu rơi xuống, nàng nhét lá thư vào ống tín dụng trên chân Hải âu, lẩm bẩm một vài tiếng với Hải âu, Hải âu bay lên bầu trời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây