“Người hiểu ý của ta không? Kể cả ta trở thành tâm bàn của chính mình, nhưng cuối cùng trên người Lý Hỏa Vượng thực sự vẫn quấn nhân quả của Tam Hủy.”
Nghe thấy lời này, Ti Thiên Giám nhìn Lý Hỏa Vượng trước mặt, trầm mặc, hồi lâu mới cất giọng nặng nề nói:
“Hoang mang bối rối vốn là một loại đau khổ, có những chuyện người không cần phải tìm hiểu quá nhiều.”
Nghe thấy lời này, trên mặt Lý Hỏa Vượng hiện ra vẻ mơ màng, không nghe được rốt cuộc hắn đang nói gì.
“Rất tốt, cứ duy trì thế.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây