Khi thấy âm thanh đó được truyền ra từ trong một sân viện cao lớn, dường như Lữ Trạng Nguyên sắp không giấu nổi nụ cười. Nhưng khi hắn chen vào trong đám đông vây quanh để xem bên trong đã xảy ra chuyện gì, nụ cười trên mặt lập tức biến mất.
Chỉ thấy một đạo sĩ mày ngang mặc đạo bào màu vàng, đầu đội đạo quan màu đen, đang mở đàn làm pháp.
Lúc này hắn đang giơ một cái cồng chiêng, ra sức gõ mạnh vòng quanh một người đàn ông nằm trên giường. Cùng với tiếng gõ chiếng không dứt, cơ thể người đàn ông mặt như tờ giấy trắng run lên liên tục, dường như bên trong có thứ gì muốn chui ra vậy.
“Cha, chúng ta đi thôi, đạo sĩ này bắt quỷ đuổi tà, không có việc của chúng ta.”
Lữ Cử Nhân đang định quay người, lại bị cha của mình đa tay tóm lại.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây