Nhưng hiển nhiên Bạch Linh Miểu không quen bị người khác chú ý, căng thẳng không ngừng bấm móng tay lên hoa lan nhã nhặn được thêu trên tay áo:
“Lý sư huynh, tại sao họ cứ nhìn ta.”
“Vì ngươi xinh đẹp, ngươi đẹp nhất Thượng Kinh thành, tiếp theo còn muốn gì? Đúng rồi, ăn bánh rán, uống trà hoa, ăn cơm gạo đen! Tối nay ngươi đừng nghĩ gì, vui vẻ đón ngày lễ thuộc về ngươi!”
Bạch Linh Miểu ban đầu còn chưa cởi mở, nhưng do ảnh hưởng của bầu không khí xung quanh, và sự dẫn dắt của Lý Hỏa Vượng, nàng dần nở nụ cười, hòa nhập trong bầu không khí nháo nhiệt.
Nàng cùng Lý Hỏa Vượng đi dạo trên con phố phồn hoa của Thượng Kinh thành, ngắm cảnh đoán câu đố, ăn điểm tâm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây