Đêm đã khuya, khi đi đến con ngõ hoang vắng, Ngô phu tử nói thật lòng là trong thâm tâm vẫn còn hơi sợ hãi, đặc biệt là về chuyện xảy ra vào hôm thiên tai lúc trước.
Nhưng hắn không dám thể hiện ra ngoài, hắn sợ sẽ bị những đứa học trò ngốc nghếch của mình nhìn thấy hình ảnh vụng về của hắn, hắn là người tri thức cơ mà.
Đi rồi lại đi, khi đi đến từ đường của Bạch gia, bước chân của Ngô phu tử nhẹ hơn trước nhiều.
Sống trong thôn cũng khó tránh khỏi việc nghe được một số lời đồn, hắn nghe nói trong từ đường này từng có rất nhiều người phải chết bất đắc kỳ tử.
“Lão phu là người tri thức cơ mà, một người quang minh chính đại, chính trực ngay thẳng, trừ gian diệt ác!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây