Ngay khi Lý Hỏa Vượng vô cùng đau thương nhìn Gia Cát Uyên dần mất đi sức sống, hắn đột nhiên nhớ tới điều gì, kích động lao lên:
“Gia Cát huynh, ta bỗng nghĩ ra một cách! Ngươi vẫn được cứu! Ngươi vẫn được cứu!”
Hắn vừa nói vừa giơ đôi tay nổi gân xanh lên, bóp mạnh lên cổ của Gia Cát Uyên, không ngừng thặt chặt.
Nhìn Gia Cát Uyên vô thần nhìn về phía mình, Lý Hỏa Vượng dùng hết sức lực ép bên tai hắn, thấp giọng run run nói:
“Gia Cát huynh, trước đây ta từng giết một số người, hoặc là một số người chết bên cạnh ta! Họ hình như có nguyên nhân gì đó mà sẽ trở thành ảo giác ở lại bên cạnh ta! Có lẽ ngươi cũng có thể.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây