Lữ Tú Tài như thể với được cọng cỏ cứu mạng, hắn vội vàng khẩn thiết nói với Trần Hạt Tử:
“Cao nhân, ngươi biết sư phụ ta đúng không? Nể mặt sư phụ ta, xin ngươi tha cho ta một mạng đi mà, ta thật sự không có quen biết với những người ở ngoài kia!”
Trần Hạt Tử đi đến lấy từng đồng xu trong tay hắn.
“Lý Hỏa Vượng cái gì, Cẩu Hỏa Vượng thì có. Ta không quen, nhưng năm đồng tiền này được đấy, có chút linh khí ở trong, coi như tiền mua mạng của ngươi đi.”
Trần Hạt Tử ước lượng những đồng tiền cũ kĩ trong tay mình rồi lấy cây cờ trắng xoay người rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây