Một cái xúc tu quấn hai con mắt từ trong rốn chui ra ngoài, dựa vào cuốn sách, cẩn thận đọc.
Nghe thấy tiếng đọc bên tai trùng lặp với tiếng đọc sách của chính mình, Lý Hỏa Vượng hiểu rằng cuốn sách này đã được đọc xong rồi, hắn nên tìm những quyển khác để dạy Lý Tuế.
Chẳng qua là phạm vi lựa chọn khá kho khăn, với trình độ của hắn thì chỉ có thể dạy cho Lý Tuế vài quyển sách vỡ lòng.
Những quyển sách dùng thể văn cổ tối nghĩa khó hiểu thì hắn cũng không biết dạy như nào.
“Hay là bỏ đi nhỉ? Dù sao thì cũng không định để hắn đi thi Trạng Nguyên, hiện giờ hắn đã có thể nói chuyện lưu loát, hơn nữa quan hệ với mình cũng rất hòa hợp, đã đạt tới mục đích đặt ra trước đó rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây