Đoàn người tiếp tục đi ra ngoài thôn, lúc gần đến đầu thôn cũng không có xuất hiện chuyện ngoài ý muốn nào. Điều này khiến Lý Hỏa Vượng có thời gian quan tâm đến Hồng Đại vẫn luôn không nói chuyện.
“Hồng huynh làm sao vậy? Thoát chết trong đường tơ kẽ tóc mà sao trên mặt huynh cũng không nở được nụ cười nào vậy?”
Cũng may trước đó Hồng Đại bị ném ra làm bia đỡ đạn, nếu không hắn thật sự có thể sẽ không trở lại được nữa.
Môi Hồng Đại trắng bệch, dường như hắn muốn nở một nụ cười nhưng có làm như thế nào cũng không được.
“Rất nhiều người, ở trong đó có rất nhiều người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây