Về phần vấn đề bên dưới quần áo của Tôn Bảo Lộc có gì thì Lý Hỏa Vượng cũng lười hỏi, hắn không phải là hạng người tò mò.
Đám người Cẩu Oa, Cao Trí Kiên ôm Tôn Bảo Lộc thật chặt, không ít người hai mắt đỏ hoe, dù sao thì đều là sư huynh đệ sống chết với nhau, không chừng tương lai sẽ không thể gặp lại nữa, nếu nói trong lòng không thèm quan tâm thì là chuyện không thể nào.
Với tư cách là một con chó, hiển nhiên Man Đầu không hiểu tình cảm là gì, hắn vẫn ngậm gì đó chạy quanh Lý Hỏa Vượng.
Khi đuôi Man Đầu quệt qua bắp chân Lý Hỏa Vượng lần thứ năm, Lý Hỏa Vượng khẽ thở dài một tiếng, cúi đầu nhìn Man Đầu.
“Vứt thứ ngươi ngậm trong miệng đi ngay, nếu ngươi còn tha đồ linh tinh nữa, có tin là ta làm thịt ngươi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây