Dưới những lời miêu tả sinh động của Lý Hỏa Vượng, dù hai mắt bị che kín nhưng Bạch Linh Miểu lại được nhìn thấy một phiên chợ thú vị hơn hiện thực nhiều.
Hai người bọn họ dạo chơi suốt cả ngày, đến tận khi mặt trời dần xuống núi, sắc trời u ám, nhiệt độ cũng dần giảm xuống.
“Miểu Miểu, trời sắp tối rồi, chúng ta cũng nên quay trở về rồi.”
Lý Hỏa Vượng duỗi tay cởi dải lụa trên mặt Bạch Linh Miểu xuống.
Bờ mi dài màu trắng của Bạch Linh Miểu chớp chớp, mang theo vẻ mong đợi nhìn xung quanh. Nhưng nàng thất vọng phát hiện ra những cảnh vật đặc sắc trong lời miêu tả của Lý Hỏa Vượng không thấy đâu cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây