Không cướp thổ phỉ cũng không ức hϊếp thường dân, nhưng vẫn phải kiếm đủ lộ phí cũng như lương thực, việc này kì thực hơi khó giải quyết.
Đúng lúc này, Cẩu Oa cười khúc khích đi đến, định chộp lấy miếng bánh trên tay Bạch Linh Miểu nhưng lại bị nàng gạt đi.
“Bạch sư tỷ, cho ta đi, Lý sư huynh không đói nhưng ta đói.”
“Không được, bây giờ chỉ còn lại chút lương thực này thôi, tự ăn của mình đi!”
“Ta ăn hết từ lâu rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây