Nghe ông lão này khoe khoang một hồi, Lý Hỏa Vượng dần dần hiểu được cuộc đời người thanh niên gõ chiêng kia.
Nói ra thì trước đây Hậu gia cũng không giàu có như vậy, ngược lại, họ nghèo khó vô cùng.
Vài mẫu ruộng kém không thể nuôi đủ cả nhà bọn họ, vậy nên hắn chỉ còn cách ra ngoài xin ăn.
Nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn nghi ngờ đối với người được gọi là tướng quân ở trong lời hắn, vì trong miệng của đối phương thì chỉ cần làm quan trong doanh trại thì đều là tướng quân.
“Ôi, trước kia nào có được như bây giờ, trong nhà không ăn không uống, thậm chí quần cũng chỉ có một cái, ai ra ngoài thì mặc.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây