Dù làm vậy hơi vô duyên nhưng Lý Hỏa Vượng mặt dày nên chẳng sao cả, hắn sợ trong thôn này có một ổ thổ phỉ mà thôi, trong thức ăn còn bị bỏ thuốc mê gì đó nữa.
Hắn đã trải qua đủ thứ chuyện linh ta linh tinh rồi, nếu bây giờ băn khoăn vấn đề này thì cũng đúng.
Một lúc sau, thấy Màn Thầu liếʍ láp mặt, ngoắt đuôi úp sấp trên người mình, muốn ăn nhiều hơn nữa, Lý Hỏa Vượng khẽ gật đầu với những người khác.
“Ăn đi.”
Suốt cả đường đi lặn lội đường xe, thấy cả bàn đồ ăn ngon thế này, giờ phút này mọi người không đoái hoài gì đến tướng ăn nữa, sôi nôi ăn ngấu nghiến.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây