Một lớp mây đen mờ mỏng xuất hiện bao quanh Đan Dương Tử, dần dần che đi tiếng cười trên người hắn.
Lý Hỏa Vượng nhìn Đan Dương Tử chật vật đối phó với “Tọa Vong Đạo“ ở phía xa xăm.
Mặc dù lúc này cổ hắn đau đến mức không thể tả được, song nụ cười trên gương mặt hắn lại càng lúc càng tươi.
Cái hắn muốn là thông qua bản thân để nhử Đan Dương Tử và Tọa Vong Đạo tàn sát lẫn nhau. Dù bên nào bị hạ thì mục đích của hắn cũng đã được thực hiện rồi.
“Không, như vậy không đủ, vẫn thiếu một chút!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây