“Hắn đi đâu thì chúng ta đi đó, hắn đi con đường của hắn, chúng ta diễn hí khúc của chúng ta, ai cũng không bị trì hoãn, an nhàn thoải mái.
“Chờ đến khi đổi hoàng đế, không có binh tai nạn dịch châu chấu thì chúng ta lại quay trở về, ngươi xem như vậy không phải rất nhàn hạ sao?”
“Hắn sẽ cho chúng ta đi theo sao? Cũng không thân không quen gì.”
Trên mặt Lữ Trạng Nguyên lộ ra một chút khó xử.
“Này~ngươi nhìn xem, ban đầu không phải bình trứng vịt muối kia cũng có tác dụng sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây