Tĩnh Tâm duỗi hai tay vào trong hộp sơn, vết bẩn dính đầy kẽ móng tay, móc con mắt đỏ tươi như máu kia ra, nhẹ nhàng xoa nắn.
“Haha, đây đúng là đồ tốt mà.”
Nói xong, nàng cầm nhãn cầu màu đỏ to chừng quả trứng gà, chợt nhét đôi mắt kia vào trong hốc mắt đen như mực của mình.
Đợi lúc nàng buông tay ra lần nữa, đôi mắt đỏ ngầu kia đã có chủ nhân mới.
“Đa tạ, cuối cùng ta cũng có thể nhìn thấy rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây