Sau khi thấy Lý sư huynh rời đi, lúc này Dương Tiểu Hài mới cảm thấy nhẹ nhõm, dáng ngồi cũng có chút tùy tiện hơn.
Một đám người cả ngày vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, đến khi ở chung một chỗ thì cũng không còn gì để nói nữa, nói chuyện được một hồi thì lại quay sang nhìn đám ăn mày đang ngó dáo dác ở ngoài cửa.
“Ta nhớ đoạn đường này của chúng ta cũng không có nhiều ăn mày như vậy, rốt cuộc những người này từ đâu đến vậy?”
Nghe lời Bảo Lộc sư huynh nói như vậy, Dương Tiểu Hài lập tức cầm một cái bánh nướng rồi ngâm vào trong bát cháo loãng, bưng bát đi ra bên ngoài:
“Ta đi hỏi giúp các ngươi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây