“Lý sư huynh, có phải chúng ta lại phá hư quy củ nữa rồi không? Chẳng phải họ đã nói không cho chúng ta làm những con vật này bị tổn thương ư?” Câu nói của Tiểu Mãn làm tất cả mọi người cảm thấy cả người lạnh toát.
Nhưng mà Lý Hỏa Vượng lại không nghĩ vậy, hắn vừa nhấc chân phải lên, đạp mạnh xuống, giẫm cái đầu hồ ly dưới chân nhão nhoẹt.
“Quy củ cái rắm gì! Đều là cố tình làm ra vẻ bí ẩn cả thôi, nếu thứ này đấu chính diện được với chúng ta thì còn phải phí thời gian thế này làm gì? Về chuyện này, đừng để bị người khác dắt mũi, về sân thôi.”
Thời gian chừng nửa nén hương lại trôi qua, họ lại thấy ánh sáng trong sân Ngô gia.
“Lý Hỏa Vượng!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây