Khi Bạch Linh Miểu đến ngăn lại, Lý Hỏa Vượng đã dừng lại, hắn đưa tay nắm tay của Bạch Linh Miểu, không ngừng lắc đầu, lắc đều cơn đau ở một bên đầu lan ra khắp cả cái đầu.
“Không sao, không sao, ta đỡ hơn nhiều rồi”
Lý Hỏa Vượng lẩm bẩm nói, với tình hình này, cũng chỉ có thể dùng cách ngốc nghếch trước đây, chỉ có nỗi đau của Ba Húc mới có thể khiến tư duy của hắn ổn định trở lại.
Sau đó hắn từ chối để Bạch Linh Miếu dìu đỡ, nhìn sang Tả Khâu Vịnh ở phía không xa, lúc này là lúc quan trọng, không thể có chút sơ suất.
Cuối cùng dưới sự quan sát của Lý Hỏa Vượng, Tả Khâu Vịnh đã có động tĩnh, hắn giương cái cằm không có râu lên, sau đó họ khan một tiếng, nhìn sang Đầu Tử.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây